CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 902

Ngực trái đau nhói, y ngã quỵ xuống đất, đầu đầy mồ hôi lạnh. Khó

khăn ngước nhìn Phượng Dạ Hi.

"Máu Phượng Hoàng ta đưa ngươi, nhưng không có nghĩa rằng ta sẽ

để ngươi có thể dễ dàng mang nó đi. Coi như ta bố thí cho ngươi, muốn
làm gì đó thì tuỳ. Nhưng đừng để ta biết được điều đó sẽ gây bất lợi cho ta
và những người xung quanh, kể cả đất nước này. Đừng quên ta chính là chủ
nhân của ba giọt máu này, có thể điều khiển nó hay không thì vẫn chưa đến
lượt ngươi. Ngươi đâm phu quân ta một cú, khiến chàng bị trúng độc. Ta
bắn ngươi một viên đạn, nhưng hiện tại không có độc để đầu độc ngươi. Vì
vậy ngươi thiếu ta một món nợ. Sẵn tiện nhắc cho ngươi nhớ, thứ ta vừa
bắn đã ghim sâu vào lồng ngực ngươi, tuy không khiến ngươi chết được,
nhưng nó sẽ gây ra nỗi ám ảnh, còn khiến ngươi đau đớn vô cùng. Khi nào
nghĩ thông rồi thì đến tìm ta, nếu lúc đó thấy ngươi đủ ăn năn hối lỗi, ta sẽ
thương tình mà lấy viên đạn ra cho. Ở cổ đại này chẳng có đại phu nào có
thể chữa lành vết thương cho ngươi đâu, đừng quên điều đó."

Dứt lời, nàng xoay người đi không ngoảnh đầu lại. Dìu Lãnh Diệc

Thần đi về phía trước, phương hướng bất định.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.