CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 904

Phượng Dạ Hi thấy vậy liền hô: "Không ổn!" Bởi nếu hắn cứ không

chịu uống thuốc vậy thì sẽ không tống khứ được lượng thi độc kia. Cứ như
vậy mãi Lãnh Diệc Thần chắc chắn sẽ chết. Nghĩ rồi nàng nâng đầu hắn lên
cao một chút, còn một chút dược trong lọ, nàng ngẩng đầu uống cạn. Sau
đó môi anh đào kề lên bạc môi mỏng, mớn cho hắn từng ngụm từng ngụm
dược. Rồi chặn môi mình ở trên môi hắn, không cho dược chảy ra nữa. Cứ
như vậy, rốt cuộc Lãnh Diệc Thần dường như cũng chịu thoả hiệp, chân
mày khẽ nhíu lại, dược dần dần được hắn nuốt xuống.

Nàng dứt khỏi môi hắn, thở phào nhẹ nhõm.

"May quá, cuối cùng thì chàng cũng đã uống dược rồi!" Phượng Dạ Hi

tự độc thoại một mình: "Bây giờ chỉ còn lại vấn đề thời gian, chúng ta tạm
thời ở trong này chờ chàng tỉnh lại." Dứt lời, nàng đặt một nụ hôn vô cùng
dịu dàng lên trán Lãnh Diệc Thần.

Vốn dĩ Phượng Dạ Hi không dìu hắn đi tìm Mộc là vì có nguyên do.

Lúc đầu, Lãnh Diệc Thần đã ra lệnh cho Mộc tướng quân rằng hãy dẫn
binh đi thật xa nơi đây, càng xa càng tốt. Mộc lại là người rất nghe lời, vì
thế mệnh lệnh ban ra, gã liền thực thi ngay. Cho nên nếu đi tìm gã thì sẽ
mất rất nhiều thời gian. Một mình Phượng Dạ Hi nàng thì có thể đi được,
nhưng bên cạnh còn có một bệnh nhân là Lãnh Diệc Thần, hắn mất máu
quá nhiều, cộng với việc trúng thi độc nặng, đó là lý do nàng không thể dìu
hắn đi xa được. Nếu không cái mạng này của hắn chắc chắn sẽ tận. Vì vậy
nàng liền đi tìm một hang động, trước tiên băng bó vết thương rồi cho hắn
uống dược trước, sau đó liền tính tiếp.

Mà hiện tại, tình hình có vẻ cũng tạm ổn rồi!

"Lãnh Diệc Thần, chàng nhất định phải nhanh chóng khoẻ lại cho ta!"

Vừa nói, Phượng Dạ Hi vừa nắm chặt lấy bàn tay lạnh ngắt của Lãnh

Diệc Thần. Cẩn thận xoa xoa, ủ ấm nó. Tay này ấm lên nàng liền đổi thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.