CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 952

Cô bé Lâm Vỹ Hạ đương nhiên cũng rất vui khi được gặp bạn mới,

cười một cái liền chạy lại nắm tay "Phượng Dạ Hi": "Mình là Lâm Vỹ Hạ,
cậu cứ gọi mình là Tiểu Hạ cũng được."

"Mình là Đường Vy Vy, gọi mình là Tiểu Vy đi." Cô bé với thần thái

tươi sáng của nắm tay của "Phượng Dạ Hi", vừa cười vừa giới thiệu bản
thân mình.

"Chung Tiểu Mạt, cứ gọi mình là Tiểu Mạt cũng được." Cô bé còn lại

ngồi trên giường, vẻ mặt không biểu cảm nhìn "Phượng Dạ Hi", tuy nhiên
trong ánh mắt của cô bé không kìm nén nổi sự vui mừng.

Một lần gặp nhau, gắn bó cả đời. Người ta nói có duyên mới gặp, quả

thật không sai.

Phượng Dạ Hi thầm nghĩ: "Gia cảnh của ba cô bé này cũng không

bình thường. Lâm Vỹ Hạ có người chị là học giả giỏi nhất cả nước, cũng là
cựu học sinh của học viện X, cho nên Tiểu Hạ nhờ được chị chỉ bảo nên
cũng giỏi vô cùng, ghi danh vào học viện X liền đậu. Còn Đường Vy Vy có
cha là thị trưởng của thành phố S, mướn gia sư về dạy cho cô bé rất nhiều,
nhưng Tiểu Vy lại tiếp thu không bao nhiêu, thế cho nên ngài thị trưởng
mới dùng chút 'quy tắc ngầm', liền thuận lợi đưa được Tiểu Vy vào đây.
Còn Chung Tiểu Mạt nhà rất nghèo, có cha suốt ngày rượu chè cờ bạc, thế
nhưng Tiểu Mạt với bao nỗ lực tự học tự làm, cho nên hiện tại là người giỏi
nhất trong số bốn người bọn họ, còn am hiểu về nhạc thuật nữa."

Bốn cô bé vừa gặp đã yêu thích lẫn nhau. Bao nhiêu bí mật đem ra nói

cho nhau hết. Hễ có ai trong bốn người bị ức hiếp thì ba người còn lại sẽ
đứng ra bảo vệ, dù có phải tuyên chiến với toàn trường.

"Phượng Dạ Hi" và Chung Tiểu Mạt là dễ bị ức hiếp nhất. Bởi gia thế

của cả hai không tốt. Có một hôm, "Phượng Dạ Hi" bị đại tỷ khoá trên gọi
ra sau trường đánh hội đồng, bởi anh người yêu của chị này lại thầm mến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.