CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 973

số nước lớn nhỏ đến mai mối các vị Công chúa, Quận chúa của họ cho Thái
tử Nam Nhạc quốc.

Thái tử Lãnh Đằng Quân năm nay tám tuổi, trên gương mặt vẫn còn

giữ vẻ ngây thơ, thế nhưng đã sở hữu bảy phần tuấn lãng như phụ hoàng
của mình. Khẳng định sau khi lớn lên sẽ trở thành một nam nhân vô cung
khuynh đảo chúng sinh.

Chính vì nguyên nhân đó mà nữ nhi nhìn thấy cậu đều thần hồn điên

đảo, không phải cậu không gả.

"Phụ hoàng, mẫu hậu!" Lãnh Đằng Quân vui vẻ nhìn phụ mẫu của

mình hạnh phúc bên nhau. Ba năm qua là khoảng thời gian hạnh phúc nhất
của cậu. Tuy vậy nhưng không phải vì được cưng chiều mà cậu trở nên hư
đốn, ngược lại là đằng khác. Lãnh Đằng Quân cậu thật sự trưởng thành rồi.
Kinh thư có thể đọc lưu loát, đang theo phụ hoàng cùng các vị tướng quân
học tập trị vì đất nước.

Lãnh Đằng Quân có một quyết tâm rằng, mai sau khi lớn lên nhất định

phải trở thành một quân vương tốt! Tìm được một thê tử xinh đẹp tài giỏi
như mẫu hậu!

Dưới ánh nến, Lãnh Diệc Thần ôm lấy Phượng Dạ Hi, chậm rãi hôn

lên môi nàng, hoàn toàn coi Lãnh Đằng Quân là không khí.

Nàng nhanh chóng đẩy hắn ra, cất giọng hờn dỗi: "Có nhi tử ở đây,

chàng còn dám làm bậy?" Còn không khách khí cốc đầu hắn một cái.

Lãnh Diệc Thần bị cốc đau đớn, lại mỉm cười nói: "Đâu có, nương tử

nàng xem kìa!" Nói rồi, hắn chỉ tay về phía chiếc bàn bên cạnh. Chỉ thấy
tiểu hài tử nào đó ngoan ngoãn ngồi dưới ánh nến đọc sách, căn bản không
dám đi phá đôi uyên ương kia, cậu là sợ bị phụ hoàng đánh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.