Tống Ngọc Dao nhẹ nhàng cười, rút tay khỏi tay Tiết Lăng Vân, nói
nhỏ:
- Lăng Vân! Ngươi là tất cả đối với ta, sư phụ làm gì đều nghĩ về
ngươi trước tiên!
Tiết Lăng Vân nội tâm cảm động, hắn không nói gì thêm, trong lòng
âm thầm thề "ta sẽ yêu thương nữ nhân này cả đời, tuyệt không nàng bị bất
luận ủy khuất gì".
Vòng vo một lúc, Tống Ngọc Dao thu thập được rất nhiều dược liệu,
hường Tiết Lăng Vân nói:
- Lăng Vân! Ngươi xem bên trong có thứ gì ngươi cần không?
Tiết Lăng Vân lắc đầu, nơi đây pháp bảo bình thường đều là Pháp Khí,
Bảo Khí, tốt nhất chính là cấp thấp Linh Khí, không có đồ gì tốt hơn. Kỳ
thật chân chính đồ tốt không ai lấy ra đem ban, điều này ai cũng biết.
- Uhm...!
Tống Ngọc Dao nhẹ nhàng gật đầu, nàng cũng chướng mắt những
pháp bảo kia, tại đây không có một pháp bảo nào có thể so sánh được Hàn
Ngọc Kiếm mà nàng luyện chế cho Tiết Lăng Vân.
- Lăng Vân! Nếu vậy chúng ta nên đi thôi!
Tống Ngọc Dao nói.
Nàng đã mua được đồ mà nàng muốn, người xung quanh thì đang nhìn
chằm chằm vào một "đại mỹ nhân" như nàng, nàng không thể ở đây thêm
một chút nào nữa.
Tiết Lăng Vân nhẹ nhàng gật đầu, đang định nói "Tốt!" thì hắn bổng
nhiên quay đầu lại, ánh mắt nhìn chăm chú vào vào một cái Tiểu Đỉnh đặt