CHỈ YÊU MÌNH EM - Trang 104

biến động trong ngày là một chiếc xe hơi.

Phó Chiếu lại nói tiếp: “Thật ra có bán tháo cũng không sao, anh vẫn

sẽ ôm để đó, ngộ nhỡ cố phiếu có giảm quá nhanh không dừng lại được thì
cũng không tổn thất gì nhiều, anh nhất định phải gia tăng tiền dằn chân,
không dám lộn xộn dùng chút tiền mặt trong tay kia. Em có hiểu không?”

Hổ Phách đương nhiên hiểu, tiền mà Phó Chiếu tích cóp được gần như

đều ở thị trường chứng khoán, hôm qua sau khi bán tháo bớt đoán chừng
trong tay cũng không còn lại bao nhiêu tiền.

“Đúng lúc Cố Tuần muốn mua bức tranh quạt, em hãy nhường cho

cậu ta đi. Nhưng mà em đừng nói là anh không muốn mua.” Giọng nói của
Phó Chiếu có chút vội vã: “Bị người ta biết thì rất mất mặt.”

“Em biết rồi, em sẽ không nói đâu.” Hổ Phách hiểu tâm tư anh,

chuyện này đúng là rất mất mặt, dĩ nhiên không thể để cho Kiều An Kỳ
biết.

“Vậy em nhanh đi tìm Cố Tuần đi.”

Hổ Phách cầm điện thoại di động giống như đang cầm khoai lang

nóng. Yêu cầu này đối với cô mà nói đơn giản là không thể nào hoàn thành.
Cô phải có thật nhiều dũng khí mới dám đi tìm Cố Tuần… Đúng rồi, còn
phải trang bị một tấm da mặt dày hơn so với mùa hè năm ngoái nữa chứ…

Trở về khách sạn, cô lòng đầy ưu sầu đi vào sân, Lục Huyền đang ngồi

trên xích đu chơi đàn ghi-ta.

Tiểu Mễ mặt dày hưng phấn nói: “Chơi bản Ánh sáng xanh đi.”

Hổ Phách vội vàng nói: “Đừng là xanh, muốn chơi hãy chơi trái táo

đỏ, mặt trời đỏ, núi đỏ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.