CHỈ YÊU MÌNH EM - Trang 172

Cô không phải muốn theo đuổi anh, cô chỉ tìm kiếm sự tha thứ, dùng

bức tranh quạt giải quyết chuyện tình cảm mà thôi. Cái này làm sao nắm
chắc thành công? Sẽ vô cùng khó khăn. Nếu làm quá chắc chắn anh sẽ hiểu
lầm. Và sẽ nghĩ rằng người con gái này da mặt thật dày? Theo đuổi rồi bỏ,
bỏ rồi lại theo đuổi, chơi vui lắm à?

Hổ Phách chỉ mới nhớ lại vẻ mặt của Cố Tuần một chút đã cảm thấy

da mặt nóng lên. Nói tiếp, nhà họ Cố cách hồ Trân Châu rất xa, trong nhà
anh đã có cô giúp việc làm đồ ăn sáng, nào cần tới cô.

Dường như Cố Hiểu Quân biết được trong lòng cô nghĩ gì, ngay sau

đó liền nói: “Chị có biết anh em đã mua một căn hộ ở Phương Thành
không?”

Hổ Phách giật mình: “Chị không biết.”

Cô kinh ngạc không phải vì anh mua căn hộ mà là căn hộ đó ở ngay

bên hồ Trân Châu, mỗi tối đi chạy bộ cô đều chạy ngang qua cổng chính
của Phương Thành.

“Gần đây công ty của anh em và chị Đổng Kỳ đang hợp tác mở rộng

một hạng mục, rất bận rộn, cho nên dạo này anh ấy vẫn ở tại Phương
Thành, cuối tuần mới về nhà.”

Hổ Phách lại giật mình lần nữa, đây thực sự là một tin tức rất giá trị.

Cô thật sự không ngờ rằng chỗ ở của anh lại ở gần nhà nghỉ của cô như
vậy.

“Anh trai em lúc ở nhà thì có cô giúp việc chuẩn bị bữa sáng nhưng

khi đến Phương Thành lại không có ai, cho nên thường không ăn sáng mà
đi làm luôn. Hay là chị làm bữa sáng cho anh ấy, làm liên tục hai ngày thì
chắc chắn anh ấy sẽ nguôi giận.”

“Như thế có được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.