CHỈ YÊU MÌNH EM - Trang 175

Hổ Phách tò mò hỏi: “Vậy bác cảm thấy đây là cái gì? Mặt ngọc ạ?”

Người thợ già lắc đầu: “Cũng không phải ngọc.”

Hổ Phách mỉm cười: “Mặt dây chuyền này là bố cháu để lại cho cháu.

Ông ấy nói nó là hổ phách, dù sao cũng là một kỉ niệm, rốt cuộc nó là gì
cũng được, cho dù là một hòn đá nhỏ cũng là một kỉ niệm.”

Hổ Phách đeo dây chuyền lên cổ, Cố Hiểu Quân đứng ở một bên, khen

tự đáy lòng: “Thật xinh đẹp.”

“Ừm, mặt dây chuyền hổ phách này thật sự rất đẹp, chị luôn rất thích

nó.”

“Em không nói mặt dây chuyền hổ phách của chị, mà là nói chị cơ.”

Cố Hiểu Quân cười hì hì nhìn cô: “Chả trách sao anh của em lại bị chị mê
hoặc.”

Đường Bối Bối nghe câu này, vẻ mặt lộ rõ không vui đến cả người lạ

cũng nhìn ra được.

Hổ Phách thở dài trong lòng: Em Đường ơi, em thực sự đã lầm tình

địch rồi! Ghen tuông sai chỗ rồi! Người cướp Cố Tuần của em là Đổng Kỳ
và những em gái không biết tên khác, kẻ hèn này đã bị lật đổ rồi…

Ngẫm lại cô thấy mình đúng là bi thương.

Đi ra khỏi phố Liên Hoa đã là giờ tan tầm, xe cộ trên đường bắt đầu

chen chúc nhau.

Cố Hiểu Quân nói: “Chị ơi, bây giờ rất tắc đường, hay là chị em mình

đi đâu đó ăn cơm xong rồi về nhé! Chương trình của chị Nhẫm Nhiễm có
giới thiệu một quán ăn, ở gần đây thôi ạ, trông cũng rất được, chúng ta đến
đó thử xem.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.