CHÍCH THỦ GIÀ THIÊN - Trang 1037

trẫm” Sở Đế dừng một chút đột nhiên nói câu khiến Tần Phi cùng Sở
Trác giật nảy mình.
“ Tên nào ngu ngốc đang trốn tránh trong hòn giả sơn mau cút ra đây
cho ta”
Tần phi xấu hổ từ trung tâm hòn giả sơn đi ra, Sở Đế phất tay ú bảo
Sở Trác lui ra, đợi hắn tiến vào hậu viện, lúc này mới thản nhiên nhìn
Tần Phi, không nói một lời nào.
Tần Phi khom người thi lễ, lập tức khom người khuôn mặt tươi cười
nói:” Vi thần đi Tề vương phủ cứu hỏa, nhưng thoạt nhìn vương phủ
không có gì sai biệt lắm, không nghĩ qua là nhảy vào hòn giả sơn, đang
đi ra ngoại thì đúng lúc ấy bệ hạ giá lâm. Vi thần cả gan liền núp vào!”
“ Tần Phi” Sở Đế chẫm rãi nói: “ Sát Sự Thính sắp phái người ra
ngoài. Dạo trước Dịch tổng đốc vào cung hỏi qua ý tứ trẫm, ngươi có
muốn biết mình bị phái đi đâu không?”
“ Đi nơi nào đều là vì nhân dân Đại Sở mà phục vụ” Tần Phi thẳng
thắn nói.
Sở Đế mỉn cười:” Trẫm cảm thấy rằng, ngươi đi An Đông là rất thích
hợp”
An Đông là một trấn nằm ở phía đông bắc Đại Sở, phía tây nương tựa
địa hạt Yến Vương, mặt đông là biển rộng bao la, phương bắc lại là đại
bản doanh của Man nhân, có thể nói là địa phương 3 mặt đều bị uy
hiếp. An Đông lại là nơi hoang sơn cùng cốc hẻo lánh, không trồng
được hoa mầu tốt đẹp gì, đặc sản thì không có. Cứ 3 ngày thì 2 phía có
hải tặc và Man tử đánh cướp. Lại rất gần Yến Vương, quân Bắc
Cương lại nổi giận không đâu.
Sát Sự Thính lưu truyền lời đồn đi An Đông làm trấn đốc ước chừng
có thể tổn thọ mười năm.
“ Bệ hạ, An Đông chính là trấn quan trọng của Đại Sở, gánh vác việc
phòng ngự Bắc Cương. Vi thần còn trẻ người non dạ, kinh nghiệm
nông cạn không đủ khả năng đảm đương trọng trách trấn đốc An
Đông. Vi thần lại cảm thấy rằng đi phía Nam hoặc Đông Nam đều rấy
tốt, nơi đó sơn minh thủy tú, dân chúng thuần phác, quản lý dễ dàng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.