CHÍCH THỦ GIÀ THIÊN - Trang 1132

rảnh rang. Lúc muốn giúp thì tám phần ta đã chết trương xác lên rồi
ấy chứ."
"Phi phi, không cho phép nói lung tung." Cửu Công chúa bực mình
sẵng giọng: "Đúng là miệng chó chẳng mọc được ngà voi."
Đang khi nói chuyện, Hà Khôn cõng một túi lớn trên lưng chạy ra, y
nhìn thấy tất cả mọi người đứng ở tiền viện dậm chân nói: "Bà cô ơi,
mọi người lớn mật thật, giờ là lúc nào còn không chạy mau? Bên ngoài
mọi người đang bức xúc, vạn nhất chúng phá tường xông vào, lúc đó
muốn chạy thì chạy không thoát."
"Trong bao của ngươi chứa cái gì?" Tần Phi thò tay muốn tóm cái bao.
Hà Khôn vô thức rụt lại khuôn mặt đỏ bừng: "Đây là công văn."
"Đừng nói vớ vẩn." Tần Phi không khách khí tóm lấy cái bao, cánh tay
trầm xuống, hiển nhiên trong bao là vàng bạc, hắn hỏi: "Bao nhiêu
tiền?"
"Những cái này đều là của ta, không có chút gì là của công quỹ!" Hà
Khôn trơ mắt nhìn Tần Phi lắp bắp giải thích: "Ngài cũng biết rồi đấy,
công khoản đều do công chúa trông coi vả lại tất cả đều là ngân phiếu,
ta..."
"Có năm ngàn lượng không?" Tần Phi hoàn toàn không để ý đến y.
Hà Khôn đáng thương nói: "Chỉ đủ năm trăm lượng."
"Chỗ này chắc chắn đều là vàng, Hà đại thiếu mà chỉ giắt túi có năm
trăm lượng bạc sao? Kể chuyện cười à!" Tần Phi cầm cái bao ném cho
Chu Lễ Uyên: "Mang túi vàng này đến quân doanh giao cho Lý Hổ
Nô, bảo hắn lập tức phát cho quan binh lang nha, không có quân lương
thì sao bảo người giao tranh? Hà Khôn, ngươi cũng đừng đau lòng, số
tiền kia là mượn của ngươi, đợi chuyện này qua đi ta đảm bảo trả
ngươi tám ngàn lượng."
Hà Khôn vốn đang đau lòng, nghe nói như thế tinh thần phấn chấn
thấp giọng nói: "Thực không dám đấu diếm, trong đó là sáu trăm bốn
mươi lượng vàng. Đại nhân cứ trả lại ta một vạn là được."
"Ta thay hắn trả." Cửu Công chúa cười nói: "Hà đại thiếu có tin bản
công chúa không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.