CHÍCH THỦ GIÀ THIÊN - Trang 1747

Sở Đế lắc đầu, thả bút lông trong tay xuống, từ trên Long ỷ đi xuống:
“Trẫm biết ngươi đang suy nghĩ gì, ngươi hi vọng giúp Thái tử vãn hồi
cũng diện. Ngươi hi vọng Quản gia có thể huy động toàn bộ lực lượng
của gia tộc mà ủng hộ Thái Tử. Nếu tất cả như ngươi mong muốn,
cũng chưa hẳn là không thể. Thế nhưng, đây không phải điều mà Trẫm
hi vọng nhìn thấy!”
“Ta chỉ là một nữ nhân, không hiểu được ý nghĩ của nam nhân. Nhưng
bọn họ đều là con của ngươi, cho dù là Tứ Hoàng Tử mới trở về kia,
cũng là cốt nhục của ngươi. Ngươi coi bọn nó như sói con, dê con ném
ra ngoài, chỉ cho phép kẻ có thể làm Lang Vương sống sót, ngươi
không cảm thấy quá tàn nhẫn sao?” Hoàng hậu rung giọng nói.
“Nếu như Hoàng Đế là một con sư tử dũng mãnh, hắn có thể thống trị
muông thú. Nếu như Hoàng đế là một con sói, vậy hắn cũng chỉ có thể
lãnh đạo đám gà nhà chó cảnh. Tương lai, cương thổ Đại Sở mở rộng
hơn nữa, người tài cũng nhiều hơn. Một Hoàng Đế không đủ năng lực,
căn bản sẽ không có cách nào khống chế được. Thử nghĩ xem, Đại
Ngụy hùng mạnh một thời đã diệt vong như thế nào? Trẫm sẽ không
để cho Sở Quốc giẫm lên vết xe đổ này!”
Hoàng Hậu trầm mặc hồi lâu, thấp giọng nói: “Ngươi có rất nhiều nam
hài tử, còn ta lại chỉ có duy nhất một nhi tử. Ta nhất định phải bảo vệ
hắn, dù ngươi có muốn phế ta.”
Dứt lời, Hoàng Hậu khó khăn bước ra ngoài Tuyên Thất điện, mép váy
nhuốm máu, nhìn thấy mà ghê người, trong mắt Sở Đế cứ như vậy
tung bay rời đi.

Đào Tiểu Vũ eBook
Tải eBook: www.dtv-ebook.com
Q.4 - Chương 297: Ăn chực

Q.4 - Chương 297: Ăn chực
Không phải ai cũng có đủ độ sâu sắc để có thể hiểu dụng tâm của Sở
Đế. Trong con mắt của một số người, hành động của vị Hoàng đế này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.