CHIẾC ÁO XƯỜNG XÁM MÀU HOA ĐÀO - Trang 188

- Mày trốn vic Tết nhà này à?

M chồng chép ming:

- Biết con này lười thế thì ngày trước chng lấy về!

Chồng em đã được hơn mười tui. Nó bắt đầu biết nó

có quyền vi em. Nó cũng chi:

- Con h vồ!

Em không chu được. Em bước ra, nhưng bng em đau như

cắt. Em không th chu. Em đng gia ca, quay li, nói:

- Chi c ngày c đêm thế này không sống được. T nay

tôi không phi con dâu nhà này na…

Rồi em chy tht nhanh. Nước mắt giàn gia.

Nhưng em không về nhà em. Em lên núi, đến ch

mc dây lá ngón, tuốt mt nắm rồi ngấu nghiến nhai
hết ngay. Xong em lên đ
ng tng đá, nhìn về nhà em bên
Nhá Súa. Em khóc g
i: “M ơi!”

Trả bạc người ta đủ cân, cho con bỏ đường lo

Trả vật người ta đầy chuồng, cho con được xa đường khổ.

Nhưng m cha không tr được thì con đành phi chết.

M chồng lên núi tìm. Em ngồi xuống khóc, không

về. Lát sau bà bác chồng lên. Bà hi em:

- Con ơi! Con nuốt lá ngón rồi à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.