CHIẾC ÂU VÀNG - Trang 68

chàng sinh viên Anselmus bước ra, nhìn nàng rất thân tình và đưa tay về
phía nàng:

- Ôi, anh Anselmus, Anselmus! - nàng reo lên.

Ngay tức khắc mụ già mở chiếc van bên cạnh chảo, dòng kim loại đỏ rực
chảy xèo xèo, sùng sục sang một chiếc khuôn nhỏ đặt cạnh đó. Lúc này mụ
già nhảy cẫng lên, khoa chân múa tay thật gớm ghiếc, dữ dằn và thét gào:

- Công việc hoàn tất rồi. - Cảm ơn con trai ta! Đã canh gác - ôi - ôi - hắn
đến kìa! - Cắn chết hắn - cắn chết hắn!

Có tiếng ào ào trên không trung, hình như có một con đại bàng khổng lồ
đang rào rào lao xuống lấy cánh đập khắp nơi, rồi lại có tiếng kêu khủng
khiếp:

- Ôi, ôi! - lũ ăn hại! Hỏng hết rồi - hỏng hết rồi - về nhà mau!

Mụ già kêu thét lên ngã bổ nhào xuống đất, còn Veronika đã ngất xỉu. Khi
nàng hồi tỉnh đã là một ngày mới sáng trưng, nàng nằm trên chiếc giường
của mình, Fränzchen bưng một tách trà nóng và bốc hơi đứng trước nàng
lên tiếng:

- Nhưng chị ơi, chị nói cho em biết đi, chị làm sao thế, em đứng đây cả giờ
rồi và lâu hơn thế nữa, chị thì nằm như người lên cơn sốt mê sảng, luôn rên
rỉ kêu ca khiến cả nhà phải lo sợ. Hôm nay, vì chị, bố đã không tới lớp, chắc
bố cũng sắp về cùng với một bác sĩ.

Veronika lặng lẽ cầm tách trà. Nhưng nàng vừa mới uống thì những hình
ảnh ghê rợn trong đêm qua đã hiện ra sống động trước mặt nàng. “Chả lẽ tất
cả chỉ là cơn ác mộng hành hạ mình hay sao? Nhưng rõ ràng tối qua mình
đến nhà bà lão cơ mà, chẳng phải ngày hai mươi ba tháng Chín hay sao?
Nhưng hôm qua mình đã ốm lắm rồi, chắc tưởng tượng ra đủ thứ chuyện
cũng nên; không có gì làm cho mình lại ốm đau sầu não bằng chuyện cứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.