CHIẾC BẢN LỀ CONG - Trang 51

bên kia bao bọc bởi giậu thủy tùng cao. Xuyên qua hàng cây dẻ gai, ánh
đèn từ thư viện chiếu ra, tạo nên một bức tường sáng yếu ớt, mờ nhạt. Cũng
như thư viện, phòng ăn được lắp cửa kính trông ra vườn. Ngay trên phòng
ăn là ban công buồng ngủ.

Dựa theo ý tưởng của vua William Đệ Tam tại Hampton Court, một ngài

Farnleigh sống hồi thế kỉ 18 đã cho trồng thủy tùng theo những đường góc
cạnh, uốn éo chạy khắp vườn. Giữa các giậu cây là lối đi rải cát. Các giậu
này cao ngang hông người, nom chẳng khác cái nền của mê cung. Bình
thường, tìm lối đi trong vườn không khó, song nếu ta khom xuống bên dưới
bờ giậu, sẽ chẳng ai thấy ai. Quả là chỗ chơi trốn tìm lí tưởng, Page nhận
xét.

Giữa vườn là một khoảng đất rộng, quanh đầy cây hồng. Chính giữa

khoảng đất là cái hồ nhỏ, mang tính trang trí, thành hồ xây rất thấp. Ánh
đèn hắt từ nhà ra, hội cùng ánh tà dương phía tây, tạo cho khu vực đầy
hương hoa này một vẻ bí ẩn, ảo huyền. Nhưng không hiểu vì lí do gì, Page
lại không thích vẻ ấy.

Lòng Page cảm thấy bồn chồn, khó chịu. Dĩ nhiên, khu vườn chỉ là

vườn, với bờ giậu, bụi cây, với hoa và đất; bản thân nó chẳng khiến ta bất
an. Chẳng qua tâm trí mọi người đều tập trung cao độ vào thư viện, vây
quanh lấy nó như bướm đêm bám hộp đèn. Thật là vô lí khi cho rằng
Murray sắp bị hại. Đâu ai lại xử trí vụ việc lộ liễu như vậy? Có điều,
nguyên cáo như biết thuật thôi miên, lời y nói khiến nỗi sợ len lỏi vào từng
người.

“Dù sao,” ý nghĩ trong Page suýt nữa bật thành tiếng, “cứ thử đi ngang

cửa sổ xem thế nào.”

Anh đi ngang, nhưng chợt nhảy lùi, lầm bầm văng tục, nhận thấy một

bóng người cũng đang nghiêng ngó. Không hiểu là ai, vì người đó vội thối
lui sau hàng dẻ gai. Tuy nhiên, Page kịp thấy Murray ngồi tại bàn bên
trong, quay lưng về cửa sổ, đang mở cuốn sách màu xám.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.