CHIẾC BẢN LỀ CONG - Trang 140

“Trời ạ, thế mà lúc trước nghĩ không ra!” tiến sĩ Fell sôi nổi. “Vụ này

đúng tủ của tôi, mà đến giờ tôi mới suy thấu lời giải. Bạn Elliot ơi, ngoài
rừng Rèm Treo chẳng có phù thủy nào tụ tập, ban đêm không có truy hoan,
vang tiếng khèn dê. Dân vùng Kent vốn thuần nhất, đâu bị dụ vào ba cái vụ
vớ vẩn, điên khùng đó. Ngay từ khi anh thu thập bằng chứng, tôi đã thấy
ngờ ngợ. Nay tôi nhận ra sự thật dơ bẩn rồi. Elliot, toàn bộ vụ này chỉ do
một tên gian phi dàn dựng, duy nhất một tên. Tất cả, từ hù dọa tinh thần
đến giết người, đều bởi nó cả. Sự thật ấy tôi sẽ biếu anh, không lấy một
xu.”

Có tiếng cọt kẹt: Murray và Burrows đã bước vào nhập hội.

“Trông anh kích động nhỉ,” Murray lãnh đạm.

“Vâng, quả có hơi hơi,” Fell thừa nhận. “Tôi chưa nghĩ thông hết, song

đã có bước khởi đầu. Chốc nữa tôi sẽ giải thích.” Ông nhìn mông lung, cặp
mắt như lung linh. “Vấn đề ở đây là động cơ gây án. Ngoài ra, tội phạm
loại này thật mới lạ. Hắn vắt óc bày đủ thứ trò, rồi khoái trá gặm nhấm, tận
hưởng thành quả. So với các trò của hắn, đạo thờ Quỷ còn lương thiện
chán. Thôi, xin quý vị thứ lỗi, giờ tôi cần ra ngắm vườn. Thanh tra cứ làm
việc đi nhé.”

Ông đã đi tới cầu thang, Elliot mới choàng tỉnh, hoạt bát trở lại. “Được

rồi… giờ thì… ông Murray muốn nói gì?”

“Tôi muốn xem người máy,” Murray cục cằn. “Sau khi trình bằng chứng

nhận dạng, dường như tôi hết giá trị, bị cho ra rìa thì phải. Con phù thủy
đây rồi. Còn cái này nữa, tôi xem được chứ?”

Thầy cầm hộp gỗ lắc lắc, đưa lên cửa sổ bám bụi soi cho sáng.

“Ông từng thấy những vật này?” Elliot hỏi.

Murray lắc đầu. “Tôi có nghe nói về mặt nạ da, nhưng chưa thấy. Không

biết…”

Thình lình, người máy cử động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.