CHIẾC BẢN LỀ CONG - Trang 15

còn nhiều thứ đồ bạc diễm lệ, cổ kính. Từ cửa sổ phía bắc phòng, có thể
nhìn ra rừng Rèm Treo.

Molly Farnleigh ngồi bên cửa sổ, dưới bóng cây dẻ gai rườm rà như bạch

tuộc. Thuộc loại phụ nữ thích vận động bên ngoài, nàng có thân hình cân
đối, săn chắc. Mặt nàng chữ điền, song rất quyến rũ; mái tóc màu nâu đen,
cắt ngắn kiểu cá tính. Làn da nàng rám nắng, cặp mắt ngả màu lục. Khuôn
mặt Molly toát lên vẻ chân thật, thẳng thắn, trực tính không quanh co.
Miệng nàng hơi rộng. Bù lại, mỗi khi cười thì khoe ra hàm răng thật chuẩn.
Molly không quá xinh, nhưng sự hấp dẫn của nàng đến từ sự khỏe khoắn,
mạnh mẽ. Cái khỏe, cái mạnh lại chẳng đánh chết cái đẹp hay sao?

Lúc này đây, Molly không cười, mắt không rời khỏi chồng, người đang

đi qua đi lại trong phòng, với những bước chân ngắn và nhanh.

“Anh không lo lắng đấy chứ?” Nàng hỏi.

Ngài John Farnleigh chợt dừng, vặn vẹo cổ tay ngăm đen một lúc, rồi lại

bước đi.

“Lo à? Không, có lo đâu. Chỉ là… ôi, chết tiệt thật!”

Ngài và phu nhân dường như rất xứng đôi. Nói đến điền chủ miền quê, ta

hay mường tượng hình ảnh một kẻ to béo thích ăn chơi, nhưng hình ảnh ấy
chỉ mới phổ biến từ khoảng 100 năm đổ lại. Farnleigh thuộc về mẫu điền
chủ thực thụ thời cổ. Ngài dáng tầm thước, người mảnh, mình dây, vẻ năng
động. Nhìn ngài, bất giác liên tưởng đến lưỡi cày: Một lưỡi cày sáng ánh
kim, chắc nịch, sắc bén, lướt đi ngọt xớt trên luống.

Tuổi Farnleigh vào độ 40. Ngài có nước da ngăm, ria mép dày, nhưng

được tỉa ngắn. Tóc ngài đen, đôi chỗ pha sợi bạc; mắt cũng đen, ánh nhìn
sắc, nơi khóe đã hằn chân chim. Có thể nói: Ngài đang ở vào thời điểm
đỉnh cao phong độ của một người đàn ông, cả về thể chất lẫn tinh thần;
trong ngài đang ẩn chứa biết bao sinh lực. Dáng đi qua lại của ngài cho
thấy một vẻ khó chịu, bối rối, hơn là giận dữ hay thất vọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.