CHIẾC BẢN LỀ CONG - Trang 17

“Giá mà anh để em giúp từ trước,” khuôn mặt Molly trở nên ngây ra.

“Em chẳng làm được gì, song dù sao cũng nên cho em hay. Em biết, kẻ kia
muốn thách thức anh, muốn có cơ hội chứng tỏ hắn là anh. Đó dĩ nhiên là
điều vớ vẩn rồi. Em biết anh từ bao nhiêu năm trước, và em nhận ra anh
ngay khi mình tái ngộ. Thật đấy, anh không ngờ, nhưng mà em nhận ra
ngay. Giờ thì anh mời hắn tới nhà, với Nat Burrows và một gã luật sư nữa,
lại làm ra vẻ bí ẩn đến phát sợ. Anh định làm gì đây?”

“Em nhớ Kennet Murray, ông gia sư cũ của anh, chứ?”

“Mang máng,” Molly hơi nhăn trán. “To lớn, dễ thương, ria mép tỉa gọn

như lính hải quân hay nghệ sĩ. Hồi đó chắc ổng còn trẻ, nhưng trông già
khọm. Ông kể chuyện thật hay…”

“Ổng luôn mơ ước được trở thành nhà thám tử vĩ đại,” ngài John cắt

ngang. “Đối phương đã mời ổng từ Bermuda về đây, hiện đang ở quán Bò
Và Đồ Tể. Murray nói ổng có thể xác quyết chắc chắn ai là John Farnleigh
thật.”

“Hượm đã. Dân làng đang đồn ầm lên về một ông khách ở quán trọ

‘trông giống như nghệ sĩ’. Đó là Murray ư?”

“Ông ấy đấy. Anh muốn xuống đó thăm ổng, nhưng chơi thế không đẹp,”

Farnleigh nói, vẻ bối rối như đang tranh đấu trong nội tâm. “Người ta nhìn
vào, sẽ bảo anh mò tới gây ảnh hưởng lên ổng, hoặc điều gì đó đại loại như
vậy. Thôi thì để ổng lên đây gặp cả hai người, và nhận dạng anh.”

“Bằng cách nào?”

“Trên đời chỉ Murray biết rõ anh thôi. Gia đình anh thì như em biết, đã

chết cả rồi. Mấy người gia nhân già cũng đã chết, chỉ trừ nhũ mẫu đang ở
tận New Zealand. Ngay Knowles cũng mới làm tại đây 10 năm. Người anh
biết sơ sơ thì nhiều, song anh không ưa giao du, không thích kết bạn. Tóm
lại, chỉ còn ông Murray đáng thương, thích điều tra hình sự. Ổng đứng
trung lập, không thiên về bên nào… Chà, nhưng nếu ổng lại muốn chơi trò
thám tử, điều tra một vụ để đời…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.