CHIẾC BẢN LỀ CONG - Trang 44

Welkyn nghĩ đã đến phiên mình cầm trịch, đi thẳng vào vấn đề. Lão đắc

ý lên tiếng.

“Đúng vậy. Thưa ông Murray, thân chủ tôi…”

“Ồ, từ từ, từ từ…” Murray hơi gắt. “Nói theo kiểu ngài Dudley ngày

xưa: Cho tôi thở cái, rồi tôi bảo cho nghe.”

Thầy thở thật, hít sâu vài ba lần, đoạn nhìn quanh, trước khi chú mục vào

hai nhân vật chính.

“Dính vào vụ này rắc rối to đây. Người ngoài chưa ai biết chứ?”

“Thưa chưa,” Burrows đáp. “Chắc ông cũng chưa nói với ai?”

“Tôi đành nhận lỗi,” Murray nheo mày. “Tôi đã kể cho một người.

Nhưng nếu nghe tên người ấy, chắc quý vị không phản đối. Đó là tiến sĩ
Gideon Fell, bạn già của tôi, ngày xưa cũng từng dạy học. Ông hay làm
công tác điều tra, chắc quý vị từng nghe. Tôi gặp Fell khi ghé ngang
London.”

“Nhân tiện, tôi xin báo trước,” Murray vẫn giữ vẻ hiền từ, nhưng cặp mắt

lác màu xám bỗng sáng quắc, sinh động hẳn lên, “Có thể chính tiến sĩ Fell
cũng sắp đến đây. Quý vị hẳn biết ngoài tôi ra, tại quán Bò Và Đồ Tể còn
có một người hay tò mò, hỏi thăm các thứ?”

“Gã thám tử tư chứ gì?” Farnleigh hỏi liền, khiến nguyên cáo lộ vẻ ngạc

nhiên.

“Ngài cũng tin thế à? Anh ta là thanh tra chính thức của Scotland Yard.

Vụ này cũng do tiến sĩ Fell đầu têu đấy. Tiến sĩ bảo: Cách tốt nhất để che
giấu thân phận thanh tra là hãy hành xử như một thám tử tư.” Tuy vẫn để
mắt dè chừng, trông Murray hứng chí hẳn lên. “Ông giám đốc cảnh sát hạt
Kent đã báo Scotland Yard, nên họ đang quan tâm đến cái chết của cô
Victoria Daly tại đây vào hè năm ngoái.”

Thật là tin giật gân!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.