CHIẾC BẢN LỀ CONG - Trang 88

IX

G

IỌNG ĐIỆU MẠNH MẼ,

quyết liệt, song thật ra, tiến sĩ Fell chỉ tự nói với chính mình.

Không ai trả lời, và tiến sĩ cũng không chờ ai đáp. Cả một lúc lâu, ông cứ
đứng đấy, mắt nhấp nháy nhìn vào kệ sách. Đến khi Knowles ho lên một
tiếng e dè, Fell mới như choàng tỉnh.

“Tiến sĩ thứ lỗi, đấy có phải là…” Knowles hướng đầu về con dao.

“Chúng tôi nghĩ vậy. Nó được tìm thấy trong giậu cây nằm về phía trái

hồ. Ông thấy như thế có phù hợp với giả thuyết tự tử không?”

“Tôi không biết nữa.”

“Ông đã từng thấy con dao này bao giờ chưa?”

“Tôi chưa thấy.”

“Còn cô Dane?”

Madeline lặng lẽ lắc đầu. Cô rướn người về trước, vẻ như giật mình, hơi

choáng. Page ngây ngất ngắm nhìn. Với anh, khuôn mặt hơi rộng, cái mũi
cũng hơi rộng và ngắn của Madeline không những không khiến cô mất
duyên, mà trái lại, còn làm tăng thêm vẻ đẹp. Hễ cứ thấy Madeline, Page lại
kiếm tìm trong tâm trí, liên tưởng, so sánh nhan sắc cô với thứ này thứ nọ.
Chẳng hạn lúc này đây, trông cặp mắt dài, đôi môi đầy đặn, ngắm vẻ trầm
tĩnh nội tâm nơi người đẹp, anh chợt nghĩ tới vườn hồng, hay tháp nhỏ thời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.