CHIẾC CHUÔNG THẦN - Trang 153

Rumburăc thôi. Bị giam cầm canh gác nghiêm ngặt, Rumburăc tức lồng lên.
Hắn đã ráng chịu đau tự tháo cánh tay bó bột hy vọng nhờ chiếc nhẫn thần
tìm kế thoát thân. Nhưng tiếc thay chiếc nhẫn đã không còn đó. Rumburăc
còn một tia hy vọng cuối cùng là chiếc áo tàng hình còn bỏ lại trong khách
sạn. Hắn căn dặn Bêkôta:

- Được thả ra, việc đầu tiên là nhà ngươi phải về ngay khách sạn lấy áo tàng
hình. Sau đó với áo tàng hình, ngươi sẽ phóng thẳng đến nhà ông Maie bắt
cóc Arabela về nhốt ở lâu đài cho ta. Rồi ngươi sang hoàng cung, bảo mụ
yêu tinh đang đóng vai hoàng hậu ăn cắp nốt chiếc nhẫn của đức vua.
Ngươi sẽ khoác áo tàng hình đem chiếc nhẫn ấy lên đây cho ta tẩu thoát
nghe.

Bêkôta dạ vâng ngoan ngoãn. Hắn răm rắp thực hiện lời chủ. Hắn lẻn vào
phòng 111 của khách sạn Công viên. Nhưng chiếc áo tàng hình đã không
còn ở đây. Không hề biết chuyện Pét đã đến đây và đang khốn khổ dưới
hoàng cung vì chiếc áo tàng hình ấy, Bêkôta cứ ngỡ người phục vụ khách
sạn đã lấy di. Hắn chạy ra hành lang thì gặp cô phục vụ đang ôm mớ quần
áo vừa lấy từ hiệu giặt chải về. Trong đám ấy có chiếc áo tàng hình của đức
vua. Bêkôta vừa thấy chiếc áo tàng hình thì rối rít kêu lên:

- Ồ, chiếc áo khoác đen. Chiếc áo khoác này của tôi, trả ngay cho tôi đây.

Miệng nói, tay hắn giằng vội chiếc áo chạy đi. Hắn ra khỏi khách sạn một
lát thì Arabela tới. Nàng nhã nhặn hỏi chị hầu phòng về chiếc áo khoác đen
ở phòng 112. Chị ta lắc đầu đáp:

- Có một lão tài xế thô bỉ vừa mới lấy đi

***

Hôm nay cô giáo Milerôva lại có giờ dạy nhạc ở nhà ông Maie. Cô bước
vào nhà, yểu điệu nhấc chiếc mũ mới ra khỏi đầu, khẽ nghiêng mình chào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.