CHIẾC GHẾ BẠC - Trang 153

CHƯƠNG 15

Jill mất tích

Trong cái vùng tối mịt mùng mà họ đang đứng, ánh sáng không soi rõ

bất cứ vật gì ở phía bên dưới. Những người khác chỉ nghe chứ không thấy
Jill làm gì trong khi trèo lên đứng trên vao Puddleglum. Họ ít nhiều hình
dung những chuyện đang diễn ra khi nghe tiếng Puddleglum:

- Này cô bé, đừng cho ngón tay vào trong mắt tôi.
- Cũng đừng nhét cả bàn chân vào miệng tôi!
- Được rồi cứ thế đi!
- Bây giờ tôi giữ hai chân cô. Như vậy cô sẽ rảnh hai tay mà bám vào

gờ đất.

Sau đó họ nhìn lên và chắc mấy chốc đã thấy bóng cái đầu của Jill

hiện lên trong mảng sáng mờ nhạt.

- Cái gì vậy? – Cả bọn kêu lên, nôn nóng.
- Đó là một lỗ hổng. – Jill la lớn. – Tôi có thể chui vào được nếu tôi

đứng cao hơn một chút.

- Cậu đã nhìn thấy cái gì vậy? – Eustace hỏi.
- Chẳng thấy gì nhiều. – Jill nói. – Puddleglum, thả chân cháu ra để

cháu có thể đứng trên vai bác thay vì chỉ ngồi. Cháu sẽ giữ được thăng
bằng nếu tựa được vào tường.

Họ có thể nghe tiếng nó cử động, sau đó một phần thân hình nó biến

vào khoảng không màu xam xám của miệng hố, thực ra thì từ đầu đến thắt
lưng.”

- Nghe này… - Jill bắt đầu nhưng bất thình lình giọng nó vỡ ra thành

một tiếng kêu. Không phải tiếng kêu thất thanh, mà là một âm thanh như
thể họng nó bị chặn lại, hoặc có một vật gì chui vào chẹn lấy thanh hầu.
Sau đó nó cũng tìm thấy cái lưỡi của mình và cố hết sức la lên thật lớn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.