CHIẾC KÈN THIÊN NGA - Trang 79

tới Serena. Đôi khi chú cảm thấy buồn, cô đơn và nhớ nhà. Nhưng dẫu sao
âm nhạc cũng là một nguồn an ủi đối với chú. Chú yêu thích những âm
thanh phát ra từ chiếc kèn trôm-pét của mình.

Mùa hè trôi qua nhanh chóng. Ngày cuối cùng ở trại, ông Gạch Nung

tập hợp tất cả các anh phụ trách lại và trả tiền công cho họ. Louis nhận
được một trăm đô la - số tiền lần đầu tiên trong đời chú kiếm được. Chú
không có ví, cũng không có túi, vì vậy ông Gạch Nung cho tiền vào một cái
túi không thấm nước có sợi dây để đeo. Ông quàng chiếc túi vào cổ Louis,
bên cạnh chiếc trôm-pét, cái bảng, bút chì phấn và Huân Chương Cứu
Mạng. Louis đến lều của Sam Râu Xồm và thấy Sam đang gói ghém đồ
đạc. Louis tháo bảng và bút chì phấn ra. "Mình cần có một việc làm khác",
chú viết, "Mình nên đi đâu bây giờ?" Sam ngồi lên giường và nghĩ ngợi hồi
lâu. Rồi cậu nói:

- Hãy đến Boston. Có thể bạn sẽ kiếm được việc làm ở Thuyền Thiên

Nga.

Louis chưa bao giờ đến Boston, và chú không hề biết Thuyền Thiên

Nga là gì, nhưng chú vẫn gật đầu. Rồi chú lại viết lên bảng: "Giúp mình
một việc được không?"

- Tất nhiên rồi, - Sam nói.

"Hãy lấy một lưỡi dao cạo và cắt cái màng ở chân phải của mình đi, để

mình có thể ngọ ngoạy được các ngón chân". Chú giơ chân ra.

- Tại sao bạn lại muốn ngọ nguậy các ngón chân của bạn? - Sam hỏi.

"Bạn sẽ biết sau", Louis viết, "Tôi cần những ngón chân cho công

việc". Sam lưỡng lự. Rồi cậu mượn lưỡi dao cạo của một anh phụ trách lớn
hơn. Cậu cắt một nhát thẳng và dài giữa ngón chân trong và chân giữa của
Louis. Sau đó cậu lại cắt một nhát khác giữa ngón chân giữa và ngón chân
ngoài cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.