CHIẾC KHUY ĐỒNG - Trang 126

XIII

MÚA TRÊN LƯNG NGỰA

An-cốp-xcai-a vẫn theo dõi tôi chẳng phút nào rời mắt. Thường thường

mỗi ngày ả đến nhà tôi một lần, có khi hai lần. Chiều nay giữa lúc tôi và
Giê-lê-nốp đang loay hoay lần mò chỗ ở của Ô-dôn thì ả lại đến và vô tình
gỡ mối tơ vò hộ chúng tôi.

Ngồi xuống đi-văng, An-cốp-xcai-a đánh diêm hút thuốc rồi đưa đôi mắt

nhà nghề nhìn tôi chờ đợi, nhưng tôi cứ phớt tỉnh, ả đành lên tiếng trước:

— Gặp rồi chứ?
— Ai cơ?
— Người được lệnh đến đây chứ còn ai nữa.
Tôi thấy cần phải nói thật những việc vừa qua với An-cốp-xcai-a, có lẽ ả

sẽ giúp được tôi nhiều trong việc này.

— À, gặp rồi.
— Hắn là ai thế?
— Bác sĩ thú y Ô-dôn. Biệt hiệu là lưu ly.
— Hiện hắn ở đâu?
— Chính tôi còn đang lúng túng về điểm đó...
— Khó quái gì cái ấy, ta suỵt con chó già Ê-din-ghe đi đánh hơi hộ ta

vậy.

Tôi liền gọi điện thoại cho Ê-din-ghe. Hắn bảo tôi ngày mai đến để thảo

luận rõ ràng hơn.

Hôm sau, Giê-lê-nốp lái xe đưa tôi đến sở mật thám. Vừa trông thấy tôi,

Ê-din-ghe niềm nở:

— Rất hân hạnh được gặp ông.
— Chào quan chánh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.