CHIẾC KHUY ĐỒNG - Trang 128

thể lừa bịp được một nhà thám tử già dặn như ông. Ông Blây ạ, tôi nói việc
này với ông vì tôi còn tin ông lắm.

Tôi đã hoàn hồn, lòng nhẹ hẳn đi. Qua lời nói của tên chánh mật thám,

tôi biết rằng dù sao chúng cũng chưa mảy may nghi ngờ tôi là người Nga
mà chỉ đinh ninh là Blây, đại úy gián điệp của Anh có ý định liên lạc với
bạn đồng minh chiến tranh là du kích Liên Xô, cho nên hắn đe dọa để tôi sợ
mà cắt đứt sự liên hệ ấy nếu có.

Đôi mắt Ê-din-ghe long lên sòng sọc, hàm hắn bạnh ra:
— Hồ sơ về tên Vích-to đã nằm trong ngăn kéo đây rồi. Ngày mai hoặc

ngày kia tôi sẽ ra lệnh tóm cổ hắn. Còn riêng ông thì chỉ bận tâm trong một
thời gian rất ngắn mà thôi...

Tôi vẫn ngồi yên tính nước cờ. Hắn nói xong, tôi giả vờ ngạc nhiên:
— Lạ thật! Vích-to là một lái xe tốt và giỏi, luôn luôn tỏ ra hết lòng vì

nước Anh. Tôi rất hài lòng về hắn. Mà ngay cả bà An-cốp-xcai-a vốn đa
nghi cũng không hề ngờ vực hắn cơ mà!

Ê-din-ghe cười mát:
— Ai bảo với ông thế? Xin thưa rằng chính bà An-cốp-xcai-a giúp

chúng tôi khám phá ra việc này.

Trời! Té ra ả là con dao hai lưỡi! Tôi cứng họng nhưng vẫn làm ra bộ

chưa tin hẳn lời nói của Ê-din-ghe và yêu cầu hắn hoãn lệnh bắt Giê-lê-nốp
lại để tôi tự kiểm tra tên lái xe của mình...

Vừa lúc ấy tên sĩ quan Ga-út vào đưa cho Ê-din-ghe một mẩu giấy con.

Xem xong hắn trao cho tôi. Trên đó có ghi ba chữ: "Ma-dô-na, Xtơ-ren-
nhi-ê-cu, 14".

Tôi cảm ơn và vội đứng lên cáo biệt để tránh câu chuyện Vích-to. Khi

tiễn tôi ra cửa hắn dặn thêm:

— Ông Blây, vấn đề vừa rồi chỉ mới có tôi và ông biết thôi. Mong ông

giữ kín cho.

— Quan chánh có thể tin ở tôi.
Nói xong tôi chào kiểu Hít-le rồi ra về. Giê-lê-nốp mở máy và sửng sốt

nhìn tôi:

— Anh làm sao thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.