CHIẾC MĂNG - TÔ TRẮNG KẺ Ô VUÔNG - Trang 33

Mình nhấc vội máy lên, gọi điện cho Ca-rôn. May quá, hắn vẫn còn ở đằng
tòa soạn.
- Đến đây ngay nhé! – Mình xẵng giọng, khi nhận ra tiếng cậu ta ở đầu dây
– Mình đang ngồi tại phòng của Tê-rê-da đây.
- Có chuyện gì vậy, sao gấp gáp thế, hẳn cậu ta hỏi đểu – một giọng hết sức
bình thản. Mình chịu thôi, đang phải gõ nốt mấy trang nữa mới xong bài
phóng sự mà.
- Này, đồ mê gái chết giẫm, phải đến ngay tức khắc đấy, nếu không thì
chẳng còn bạn bè với cậu nữa đâu. Nữ thần của cậu đã cuỗm mất của têre
mấy món đồ dùng.
- Không thể thế được. – Giọng Ca-rôn hết vẻ bình thản. Thấy thế, mình
cũng đỡ bực nhiều – Được rồi, chờ mình một tẹo thôi. Xong trang này là
mình đến ngay.
- Vứt mẹ nó cái việc cậu đang làm đi. Mình cần ngay tức khắc địa chỉ của
cái cô An-ca của cậu. Tính khí Tê-rê-da cậu còn lạ gì? Cậu biết cớ sự sẽ ra
sao nếu để chuyện này tóe tòe loe ra.
- Nửa giờ nữa là mình xong việc thôi mà, chờ mình một lát nhá. Còn địa
chỉ ấy à…
- Để đến đây rồi nói cũng được – mình chấm dứt câu chuyện và bực bội vứt
ống nghe xuống.

Cái giọng gay gắt mà mình dùng trong cuộc trò chuyện vừa rồi khiến mình
hả dạ lắm, nên mình bắt đầu đánh giá tình thế đỡ bi đát hơn. Có lẽ, mọi
chuyện cuối cùng rồi sẽ đâu vào đấy cả thôi. Có điều phải hành động thật
khẩn trương, trước lúc ả thiên thần nọ tấu tán tang vật, bằng không thì sẽ
dây dưa, chẳng biết đến bao giờ. Mình đã nóng lòng muốn bắt tay ngay vào
việc, nên mình đợi Ca-rôn mà ruột gan như lửa đốt.

Cuối cùng, rồi cũng vang lên tiếng chuông gọi cửa của Ca-rôn.
- Mất những thứ gì hả? – cậu ta hỏi ngay khi còn chưa kịp bước chân qua
ngưỡng cửa. Rõ ràng chuyện mất trộm khiến hắn hết sức lo lắng…
Chẳng buồn cởi áo ngoài, Ca-rôn cứ thế đi thằng vào phòng, mắt nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.