CHIẾC MĂNG - TÔ TRẮNG KẺ Ô VUÔNG - Trang 55

Kazimierz Korkozowicz

Chiếc măng - tô trắng kẻ ô vuông

Dịch giả: Thu Hạnh

Phần 11 - 12

Thiếu tá chỉ chào hỏi cho có lệ, rồi nhìn mặt Ur-ba-ny-ac và đi ngay vào đề.
- Lần này, tôi phải cho mời anh đến đây, chính là do tình thế buộc chúng tôi
phải làm như vậy.
Vưđ-ma nói bằng một giọng đanh và nghiêm. Vì thế, nụ cười trên
môi Ur-ba-ny-ac, xuất hiện từ lúc anh ta đặt chân vào phòng đến giờ, vụt
tắt ngay. Nhưng anh ta vẫn cố làm ra vẻ như câu nói đó chẳng hề tác động
gì đến mình. Anh ta ngồi thoải mái, vắt chân chữ ngũ, đáp lời thiếu tá bằng
một giọng khá bình thản:
- Tôi đã đến theo lệnh gọi của ông
- Anh biết Vich-to Y-a-khma chứ?
- Vâng, biết ạ.
- Các anh quen nhau thế nào ấy nhỉ?
- Thỉnh thoảng, tôi vẫn đến chỗ đánh cá ngựa đua. Một hôm, cậu ta đứng
xếp hàng ngay sau lưng tôi, mua mấy tấm vé, cũng đặt vào những con ngựa
mà tôi đã đặt. Thế là bắt đầu trò chuyện cùng nhau theo dõi cuộc đua. Rồi
từ đó mới quen nhau.
- Ai bắt chuyện trước? Cậu ta hay anh?
- Cậu ấy. Về sau, cậu ấy cứ quấn lấy tôi, khiến tôi phát bực lên, nhưng tôi
lại không nỡ gạt hắn đi. Giờ tôi thấy hối là đã không làm thế.
- Cậu ta là nguyên nhân gây nên chuyện gián đoạn quan hệ tình cảm giữa
anh với cô An-ca El-mer chứ gì?
- Đúng thế.
- Cô gái ấy quen cậu ta trong dịp nào?
- Hai chúng tôi, một hôm có ghé lại một tiệm ăn, mở cửa vào buổi tối. Hôm
ấy, Y-a-khma cũng mò tới. Hắn chạy ngay lại chỗ chúng tôi đang ngồi. Đầu
đuôi chỉ có vậy.
- Cô El-mer chung sống với anh à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.