viêm mạnh mẽ, và đặc biệt là có hiệu quả với bệnh viêm khớp dạng thấp.
Cũng như các loại steroid khác, cortisone hiện diện với hàm lượng rất nhỏ
trong mô động vật. Mặc dù người ta đã có thể tổng hợp được cortisone,
nhưng phương pháp này vô cùng tốn kém. Quy trình tổng hợp cần đến ba
mươi hai bước, với nguyên liệu ban đầu là desoxycholic acid, được phân
lập từ tuyến mật của bò đực và cũng chỉ với hàm lượng không cao.
Sử dụng quy trình phân hủy Marker, Djerassi đã chỉ ra cách tổng hợp
cortisone với chi phí thấp hơn nhiều từ nguồn nguyên liệu thực vật như
diosgenin. Một trong những trở ngại lớn nhất trong việc tổng hợp cortisone
là gắn nguyên tử O nối đôi vào vị trí carbon số 11 trên vòng C, là vị trí vốn
không được thay thế trong các phân tử acid mật hoặc hormone sinh lý.
Cortisone, mũi tên thể hiện liên kết C=O tại vị trí C#11
Sau đó, một phương pháp mới lạ để gắn nguyên tử oxy vào vị trí này đã
được phát minh bằng cách sử dụng loài nấm mốc Rhizopus nigricans. Kết
quả của sự phối hợp giữa nấm mốc và nhà hóa học đã tạo ra được cortisone