thủy cuối cùng bị hành hình - một phụ nữ 85 tuổi bị thiêu sống năm 1699 -
đã bị kết tội chỉ dựa trên lời khai của những đứa trẻ rằng chúng đã bay cùng
bà đến buổi lễ sabbat.
Vào cuối thế kỷ 18, hành hình phù thủy chính thức chấm dứt: tại
Scotland vào 1727, Pháp vào 1745, Đức vào 1775, Thụy Sĩ 1782 và Ba Lan
1793. Nhưng mặc dù Giáo hội và quốc gia không còn hành hình phù thủy
nữa, cộng đồng xã hội vẫn chưa sẵn sàng loại bỏ nỗi sợ hãi và sự ghê tởm
hình thành trong hàng thế kỷ bắt bớ. Ở những cộng đồng sinh sống tại
những vùng xa xôi hẻo lánh, niềm tin cũ kỹ vẫn còn thống trị, và nhiều
người bị ngờ là phù thủy đã gặp phải những điều vô cùng tồi tệ và bi đát.
Rất nhiều phụ nữ bị buộc tội sử dụng thuật phù thủy là những nhà thảo
dược học, chuyên dùng những loại cây cỏ địa phương để chữa bệnh hoặc
làm giảm những cơn đau. Thông thường họ cũng có thể được nhờ cung cấp
thuốc tình yêu, đọc bùa chú, và hóa giải ma thuật. Một số dược thảo họ sử
dụng có hiệu quả chữa bệnh dường như cũng là điều kỳ diệu như những lời
niệm chú và những nghi thức khác trong buổi lễ họ thực hiện.
Sử dụng và kê những đơn thuốc thảo mộc lúc đó, và cả hiện tại, ắt hẳn là
một công việc nhiều rủi ro. Những phần khác nhau của thực vật chứa
những lượng khác nhau của các hợp chất có dược tính; thực vật từ những
vùng đất khác nhau cũng có thể có tính năng điều trị khác nhau; và tùy vào
thời điểm trong năm, lượng thực vật cần để tạo ra một thang thuốc phù hợp
cũng sẽ thay đổi. Một số loại thực vật trong một thang thuốc có hiệu quả
không đáng kể, trong khi một số loại khác chứa dược lực với hiệu quả vô
cùng cao nhưng cũng có thể là độc tính chết người. Những phân tử trong
các loài thảo mộc này có thể gia tăng uy tín của nhà thảo dược học như là
một phù thủy chân chính, nhưng cũng chính hiệu quả cao của chúng có thể
trở thành nguyên nhân dẫn đến cái chết cho những phụ nữ này. Những nhà
thảo dược học có khả năng chữa trị giỏi nhất có thể là những người đầu tiên
bị gọi là phù thủy.