CHIẾC THÌA BIẾN MẤT - Trang 142

Trong tất cả những nghiên cứu ấy, mối quan tâm thực sự của Pauling (bên
cạnh những lợi ích rõ ràng cho y học) là các tính chất mới xuất hiện khi các
nguyên tử bé nhỏ vô tri tự tổ hợp thành cấu trúc lớn hơn (điều này gần như
là một phép màu). Điều thú vị là bộ phận thường không tiết lộ tổng thể. Nếu
không thấy tận mắt, bạn khó mà tin được phân tử thiết yếu như amino axit
lại cấu thành từ các nguyên tử cacbon, oxy và nitơ đơn lẻ; lại càng không thể
tin các amino axit có thể tự “gấp” thành mọi protein trong một sinh vật sống.
Công trình nghiên cứu về “hệ sinh thái nguyên tử” này là một bước tiến đột
phá, thậm chí còn vĩ đại hơn việc tạo ra các nguyên tố mới. Nhưng bước tiến
này cũng dẫn đến nhiều cách giải thích sai lầm. Thành công dễ dàng của
Pauling với các chuỗi xoắn alpha cũng là một điều khá trớ trêu. Nếu không
mắc sai lầm ngớ ngẩn với một phân tử xoắn khác – ADN – ông hẳn đã được
coi là một trong năm nhà khoa học vĩ đại nhất từ trước đến nay.

Trước năm 1952, Pauling và hầu hết giới khoa học không quan tâm đến
ADN, dù nhà sinh học Thụy Sĩ Friedrich Miescher đã phát hiện ra nó từ năm
1869. Miescher làm điều đó bằng cách đổ rượu và dịch dạ dày lợn lên băng
gạc dính mủ (mà các nhà thương địa phương rất sẵn lòng cung cấp) cho đến
khi chỉ còn lại một cụm chất dính màu xám. Sau khi kiểm tra, Miescher lập
tức tự tuyên bố rằng axit deoxyribonucleic (hay ADN) rồi sẽ chứng minh
tầm quan trọng của nó trong sinh học. Không may là phép phân tích hóa học
cho thấy nó có hàm lượng photpho cao. Vào thời điểm đó, protein được coi
là thứ duy nhất thú vị của hóa sinh; và vì protein không chứa photpho nên
ADN chỉ được coi là một phân tử thừa thãi.*

Chỉ một thí nghiệm bước ngoặt trên virus năm 1952 mới đập tan định kiến
đó. Virus chiếm quyền điều khiển tế bào bằng cách ký sinh rồi tiêm thông
tin di truyền giả mạo. Nhưng không ai biết thông tin giả ấy nằm trên ADN
hay protein. Vì vậy, hai nhà di truyền học đã dùng các chất đánh dấu phóng
xạ để đánh dấu cả photpho trong ADN giàu photpho và lưu huỳnh trong
protein giàu lưu huỳnh. Khi kiểm tra một số tế bào bị virus tấn công, họ phát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.