CHIẾC VÒNG CỦA BARAKKAS - Trang 178

“Eo ơi, sợ quá thôi,” Verminion hất mạnh một cẳng chân ra vẻ bất cần -

nhưng Charlie thấy gã cũng dừng lại thật.

“Đó là sự thật,” hiệu trưởng thừa nhận, “khi còn nhỏ, Pinch đã phạm sai

lầm, và cậu ta đã phải trả một cái giá vô cùng ghê gớm.”

“Chuyện gì đã xảy ra ạ?” Charlie hỏi.

“Ta bị Rút,” ông Pinch nói, giọng nghe như tiếng thì thào. “Giám đốc

Dyer - Giám đốc tiền nhiệm của ông Goodnight - đã gọi ta là ‘con quái vật
ghê tởm cần phải được chế ngự’.”

Đột nhiên mọi chuyện trở nên sáng tỏ. Không phải Pinch đánh mất Khả

năng, mà người ta đã tước đoạt nó khỏi ông. Ông từng là một trong những
kẻ mạnh nhất, một tay Đe Dọa Kép giống như Charlie và cô hiệu trưởng,
nhưng không như họ, người ta đã rút hết Khả năng của Pinch một cách tàn
nhẫn khi ông mới chỉ là một đứa trẻ.

Chẳng trách mà Pinch luôn tức giận.

Ông ấy hẳn là thấy cô độc lắm, Charlie nghĩ. Hẳn ông phải rất đau đớn

khi chung quanh mình đầy những kẻ có Khả năng trong khi mình có thời là
một trong những kẻ có Khả năng mạnh nhất.

“Ôi trời ơi,” Verminion đãi giọng, ra cái vẻ đồng cảm vờ vịt và chế giễu.

“Bọn chúng đã biến ngươi thành ra giống như lũ người còn lại, phải không
Edward? Tầm thường và yếu ớt. Trời ơi, kẻ phi thường đã sa cơ đến thế
sao.”

“Đó là vì ngươi lừa ta!” Đột nhiên ông Pinch hét lên. “Ta đã tin ngươi khi

ngươi nói sẽ giúp ta trả thù những kẻ đã hành hạ ta.”

“À, một chú nhóc và con cua của cậu ta,” ông Rex nói. “Ta thích chuyện

này lắm đây.”

“Và nhắc đến những kẻ đã hành hạ ta,” ông Pinch quay về phía ông Rex,

“thì ngươi chính là đứa tồi tệ nhất trong đám, Rexford. Từ thời chúng ta còn
là một lũ Noob.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.