CHIẾC VƯƠNG MIỆN PTOLEMY - Trang 13

Bên trái Setne, khoảng cách tôi chừng năm mét, bãi cỏ nứt ra. Một mạch
lửa phun lên, và những con rắn có cánh bay thẳng vào nó. Đất, lửa, mưa và
những con rắn có cánh cuộn vào một cơn lốc xoáy của các nguyên tố, hợp
nhất và đặc lại thành một hình thù khổng lồ: một con rắn hổ mang cuộn
mình với một cái đầu phụ nữ.

Vòng cổ rắn hổ mang của bà dễ chừng đến hai mét ngang. Đôi mắt bà ta lấp
lánh như hồng ngọc. Một cái lưỡi chẻ uốn éo giữa đôi môi bà ta, và mái tóc
đen của bà được tết với vàng. Đặt trên đầu bà ta là một kiểu vương miện –
một thứ trông giống chiếc mũ tròn nhỏ màu đỏ với một vòng xoắn trang trí
ở mặt trước.

Giờ, đối với tôi, tôi không yêu thích những con rắn khổng lồ, đặc biệt mấy
con có đầu người và chiếc mũ ngu ngốc. Nếu tôi đã triệu hồi thứ này, tôi sẽ
thực hiện một câu thần chú để gửi nó trở lại, cực nhanh.

Nhưng Setne chỉ cuộn lại cuộn giấy của hắn, thả nó vào trong chiếc túi áo
khoác của mình và nhe răng cười. “Tuyệt vời!”

Quý bà rắn hổ mang rít lên. “Kẻ nào dám triệu hồi ta? Ta là Wadjet, nữ
hoàng của loài rắn hổ mang, người bảo vệ của Hạ Ai Cập, chủ nhân vĩnh
viễn của –”

“Ta biết!” Setne vỗ hai tay của hắn. “Ta là một người hâm mộ lớn!”

Tôi bò tới chỗ Annabeth. Điều đó không có ích gì mấy với câu thần chú ngã
cứ làm tôi té, nhưng tôi muốn ở gần cô ấy nếu điều gì đó xảy ra với nữ
hoàng rắn hổ mang bất tử của bất cứ điều gì này, vân vân và vân vân. Có lẽ
tôi ít nhất có thể dùng Thủy triều để cắt những sợi dây đỏ đó và cho
Annabeth một cơ hội chiến đấu.

“Ồ, điều này thật tuyệt,” Setne tiếp tục. Hắn rút cái gì đó khỏi chiếc quần
jeans của mình… một chiếc điện thoại di động.

Nữ thần nhe những cái răng nanh ra. Bà ta phun vào Setne một màn sương
đám mây xanh lá cây – chất độc, tôi đoán – nhưng hắn ta đẩy lùi nó đi như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.