CHIẾC VƯƠNG MIỆN PTOLEMY - Trang 23

“Và chúng ta mừng cậu không phải,” tôi nói.

“- tớ sẽ ở lại Đảo Governors. Chúng ta giờ đang ở điểm cuối cùng phương
bắc, vậy…”

Tôi nhìn chằm chằm phía nam. “Có ai biết điều gì ở điểm cuối khác
không?”

“Tớ chưa bao giờ ở đó,” Annabeth nói. “Nhưng tớ nghĩ có một khu picnic.”

“Thú vị.” Sadie giơ cây quyền trượng của mình lên. Đầu của nó sáng bừng
ngọn lửa trắng. “Có ai muốn một chuyến picnic trong mưa không nào?”

“Setne nguy hiểm,” Annabeth nói. “Chúng ta không thể chỉ xông tới.
Chúng ta cần một kế hoạch.”

“Cô ấy đúng,” Carter nói.

“Tớ khá là thích xông tới,” tôi nói. “Tốc độ là sức mạnh, đúng chứ?”

“Cảm ơn,” Sadie lẩm bẩm.

“Khôn ngoan cũng là sức mạnh,” Annabeth nói.

“Chính xác,” Carter nói. “Chúng ta phải tìm ra cách tấn công.”

Sadie đảo mắt với tôi. “Chỉ như em đã sợ. Hai người này cùng nhau… họ sẽ
nghĩ nhiều đến chết chúng ta.”

Tôi cảm thấy giống vậy, nhưng Annabeth đang có cái nhìn bão tố bực mình
trong đôi mắt cô ấy, bởi vì tôi hẹn hò với Annabeth, tôi nhận ra mình tốt
hơn là đề nghị một thỏa hiệp.

“Vậy chúng ta lên kế hoạch trong khi chúng ta đi thì sao?” Tôi nói. “Chúng
ta có thể tiến về phía nam, như là, thực sự chậm chạp.”

“Thỏa thuận,” Carter nói.

Chúng tôi đi khỏi pháo đài cũ xuống đường, vượt qua vài tòa nhà bằng gạch
hào nhoáng trước đây có thể là những trụ sở văn phòng. Chúng tôi băng qua
một dải đất những sân bóng đá sũng nước. Mưa tiếp tục trút xuống, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.