CHIẾC VƯƠNG MIỆN PTOLEMY - Trang 27

Ai Cập. Nó là loại kiếm mà những chiến binh của Ptolemy từng dùng.”

Tôi nhìn Sadie. “Cậu ta đang cố gắng làm anh rối rắm à?”

“Không,” con bé rạng rỡ nói. “Anh ấy rối rắm mà không cần cố gắng.”

Carter đập lòng bàn tay của mình lên trán. “Điều đó thậm chí không hề rối
rắm. Làm sao cái đó –? Đừng bận tâm. Percy, vấn đề chính là, cậu có thể
chiến đấu với thanh kiếm đó không?”

Tôi chém thanh kopis qua không khí. “Tớ cảm thấy như tớ đang đấu kiếm
với một con dao chặt thịt, nhưng nó sẽ phải dùng được thôi. Còn vũ khí cho
các cậu thì sao?”

Annabeth vân vê những hạt xám trên chiếc vòng cổ của mình, cách mà cô
ấy làm khi cô đang suy nghĩ. Cô trông xinh đẹp. Nhưng tôi lạc đề.

“Sadie,” cô nói, “những câu thần chú tượng hình mà em đã dùng ở bờ biển
Rockaway… cái tạo nên vụ nổ?”

“Nó được gọi là - ừm, thực tế em không thể nói từ đó mà không làm nổ
tung chị. Đợi đã.” Sadie lục lọi cái ba lô của con bé. Nó lôi ra một tờ giấy
papyrus vàng, một cây bút trâm, và một lọ mực – tôi đoán bởi vì bút và giấy
sẽ là phi-Ai Cập. Con bé quỳ xuống, dùng ba lô của mình như một cái bàn
viết tạm thời, và viết nguệch ngoạc bằng những chữ cái bình thường: HA-
DI.

“Đó là một câu thần chú tốt,” Carter đồng ý. “Chúng tớ có thể cho cậu thấy
chữ tượng hình cho nó, nhưng trừ khi cậu biết cách đọc những từ của sức
mạnh –”

“Không cần thiết,” Annabeth nói. “Cụm từ này nghĩa là phát nổ?”

“Không ít thì nhiều,” Sadie nói.

“Và em có thể viết chữ tượng hình trên một cuộn giấy mà không gây ra
tiếng bùm?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.