CHIẾC VƯƠNG MIỆN PTOLEMY - Trang 30

Qua một hàng cây, một cái sân lầy lội kéo dài đến rìa của hòn đảo. Tại chân
một ngọn hải đăng nhỏ, vài cái bàn picnic nằm lộn xộn như thể để ẩn náu.
Ở bên kia cảng, bức tượng Nữ thần Tự do tỏa ánh sáng trắng trong cơn bão,
những đám mây mưa quấy rối bà như những con sóng đánh vào mũi
thuyền.

Ở giữa chỗ picnic, sáu con diều hâu đen to lớn xoay tít trong mưa, mổ vào
anh bạn Setne của chúng tôi.

Tên pháp sư trông thật oách trong bộ đồ mới. Hắn ta đã thay đổi mặc một
chiếc áo khoác bông màu đỏ - tôi đoán để phù hợp với chiếc vương miện đỏ
của hắn. Cái quần dài lụa của hắn tỏa sáng mờ mờ màu đỏ và những họa tiết
đường cong màu đen. Chỉ để chắc chắn cái vẻ của hắn không quá khiêm
tốn, đôi giày da của hắn đã hoàn toàn bị phủ trong kim cương giả.

Hắn đi khệnh khạng với Cuốn sách của Thoth, tụng câu thần chú nào đó,
giống với cách hắn đã làm ở pháo đài.

“Hắn đang triệu hồi Nekhbet,” Sadie lẩm bẩm. “Em thực sự không muốn
gặp lại bà ta.”

“Nhân tiện, cái loại tên gì mà là Neck Butt (Cổ Mông) ?” Tôi hỏi.

Sadie cười khúc khích. “Đó là thứ em đã gọi bà ấy lần đầu tiên em thấy bà.
Nhưng, thực sự, bà ta không mấy tử tế. Nhập hồn vào cơ thể bà em, đuổi
theo em khắp Luân Đôn…”

“Vậy kế hoạch là gì?” Carter hỏi. “Có lẽ một cuộc vận động bên sườn?”

“Hoặc,” Annabeth nói, “chúng ta có thể thử một nghi binh –”

“Tiến lên!” Sadie chạy nhanh qua khoảng rừng trống, cây quyền trượng của
con bé trong một tay và cuộn giấy Hy Lạp của nó trong tay kia.

Tôi liếc nhìn Annabeth. “Bạn mới của cậu thật tuyệt vời.”

Sau đó tôi theo Sadie.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.