CHIẾN DỊCH TRÁI TIM - Trang 125

May mắn sao Harrow đã tỏ ra là một người bạn gẫu thú vị. Giọng anh ta

thấp trầm và nhã nhặn. Ở anh ta toát lên vẻ bình thản, vui tươi đặc trưng của
một quý ông sành sỏi đến ngọn ngành mọi thứ, từ các hội quán và nhân tình
cho đến nghệ thuật lẫn rượu vang. Chiếc quần âu và áo sơ mi cổ bẻ của anh
ta thuộc kiểu tân thời bậc nhất. Mái tóc nâu nhạt được vuốt ngược từ trán ra
sau và bóng loáng nhờ sử dụng một lượng sáp chải tóc vừa phải.

Những đường nét trên gương mặt của Harrow được tạo tác bởi sự tinh tế,

gần như mỏng manh. Những nét ấy khiến Gabriel nhớ đến một trong những
vị hiệp sĩ tuấn mỹ thoát tục trong một bức họa của Burne-Jones. Nhớ đến
tên của vị họa sĩ, Gabriel một lần nữa nhận ra cái tên Jones mới phổ biến
làm sao. Chẳng trách Venetia lại quả quyết rằng sẽ chẳng có ai chú ý đến
chuyện lại thêm một nhà Jones nữa xuất hiện ở Luân Đôn.

“Nói vậy thì tôi hiểu rằng Farley là người chịu trách nhiệm tổ chức buổi

triển lãm này chăng?” Gabriel hỏi.

“Đúng vậy.” Harrow nhấp một ngụm sâm banh rồi hạ ly xuống. “Ông ấy

là người có tiền của và đã trở thành một kiểu mạnh thường quân cho cộng
đồng nhiếp ảnh. Ông ấy có tiếng là rất phóng tay với những ai mới vào
nghề. Thậm chí ông ấy còn cho duy trì một phòng tối đầy đủ dụng cụ ngay
tại cơ ngơi này cho những nhiếp ảnh gia không có khả năng tự trang bị
dụng cụ và hóa chất.”

“Vậy à.”

“Farley luôn tận tụy cống hiến cho quan điểm nhiếp ảnh xứng đáng được

xem là một loại hình nghệ thuật thực thụ.” Harrow nhướng cong một bên
chân mày thanh tú. “Tiếc là, quan điểm ấy vẫn còn gây rất nhiều tranh cãi
trong các giới khác nhau.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.