Pierce nhún vai. “Tôi chỉ có từng ấy. Từng ấy cùng với… trực giác của
tôi.”
Một trực giác được mài giũa từ trải nghiệm với những mối quan hệ nguy
hiểm, Gabriel nhủ thầm.
“Bạn ông đã làm gì sau khi nhận được thư tống tiền vậy?” Venetia hỏi.
“Thật không may là, thoạt tiên tôi không thể thuyết phục được anh ấy
rằng Bliss có khả năng là kẻ tống tiền nhất. Anh ấy không chịu tin điều đó.”
Pierce lắc đầu. “Thay vào đấy, anh ấy quay lại với ả ta để xin lời khuyên.”
Gabriel nhướng mày. “Ả ta bảo anh ấy trả tiền chuộc, phải không nào?”
“Phải.” Miệng Pierce mím chặt lại. “Tôi nổi giận. Nhưng tôi cũng biết
bạn tôi sợ rằng những bí mật của anh ấy sẽ bị tiết lộ. Ngay lập tức tôi nhận
ra rằng chúng tôi chỉ có hai lựa chọn mà thôi.”
Gabriel xoay xoay ly rượu trong tay. “Trả tiền chuộc hoặc trừ khử người
bị tình nghi là kẻ tống tiền.”
Vẻ mặt Harrow đanh lại với vẻ ngạc nhiên kín đáo. Hai mắt Venetia mở
lớn.
Pierce nhìn Gabriel với ánh mắt gần giống như tán thưởng. Ông ta khẽ
nghiêng đầu như một cử chỉ bày tỏ lòng kính trọng.
Từ một kẻ săn mồi này đến một tay săn mồi khác, Gabriel thầm nghĩ.
“Nhưng rõ ràng ông đã không tống tiễn bà Bliss sang thế giới của các
linh hồn,” chàng lớn tiếng nói tiếp. “Như thế có phải là bạn ông phải trả
món tiền chuộc kia không?”