CHIẾN LUYẾN TUYẾT, HÀN TUYẾT TRUYỀN KỲ - Trang 167

Hoàng Phủ Hạo Thiên vội hỏi: “Người sao rồi?” Chẳng lẽ không bị Hàn

Chiến làm thịt chứ? Muốn hạ thủ Hàn Tuyết, còn không bị Hàn Chiến chặt
thành trăm mảnh à?

“Kết Hương trấn, người đã bị phế.” Trừng phạt như vậy coi như vẫn còn

tiện nghi cho hắn.

“Ngươi chịu bỏ qua cho hắn?” Hoàng Phủ Hạo Thiên ngạc nhiên hỏi,

tuyệt không lo lắng chút nào chuyện hoàng tộc nước ngoài ở bổn quốc gặp
chuyện không may sẽ dẫn đến bao nhiêu phong ba.

“Khi đó không rảnh làm.” Lúc ấy đang ôm mỹ nhân trong tay, tiêu dao

vui vẻ, không có thời gian đi chăm sóc mấy chuyện râu ria về người về của.

“A!-----” Hoàng Phủ Hạo Thiên ái muội cười cười, ngầm hiểu ngụ ý của

Hàn Chiến không rảnh là vì sao. “Có cần tứ hôn?”

“Định ngày thôi.” Hàn Tuyết thân phận dù sao cũng là nghĩa muội

hoàng đế, hôn sự chỉ có thể do hoàng gia tổ chức. Hàn Chiến vỗ nhẹ mặt
Hàn Tuyết, khẽ gọi: “Tuyết Nhi, tỉnh thôi, nàng đã muộn giờ thiết kiến rồi.”
Mặc dù không muốn quấy rầy giấc ngủ của nàng, nhưng trong lòng biết,
nếu làm chậm trễ nàng cùng hoàng đế nghị luận sự tình, nàng nhất định sẽ
nổi cáu.

Muộn? Nói thật hàm súc, muộn cái gì chứ, căn bản mới hơn nửa canh

giờ không phải sao? Hoàng Phủ Hạo Thiên liếc mắt nhìn hai người, lại tiếp
tục cúi đầu viết thánh chỉ tứ hôn cho họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.