CHIẾN LUYẾN TUYẾT, HÀN TUYẾT TRUYỀN KỲ - Trang 169

thân mình cung kính, nhẹ giọng nói: “Công chúa Điện hạ, nô tài đưa nước
rửa mặt tới cho ngài.”

Nhìn Ngô Hữu Tường vóc người càng ngày càng mượt mà, Hàn Tuyết

mặt mày hớn hở, “Tiểu Tưởng Tử, mới vài buổi không gặp ngươi, ngươi
càng ngày trông càng phúc hậu rồi.”

“Nhờ hồng phúc của hoàng thượng cùng công chúa, nô tài mới có cuộc

sống tốt như vậy, tâm tư khoan khoái tự khắc người sẽ mập ra.” Ngô Hữu
Tường vừa nói vừa nhận lấy khăn vải bông thấm nước cung nữ dâng lên
đưa cho Hàn Tuyết nói: “Công chúa chỉ dùng vải bông để lau mặt, nô tài
vẫn nhớ được, vài bông này là từ phía đông tiến cống đấy, vừa thấy loại vải
vóc này, hoàng thượng đã dặn nô tài thu lại toàn bộ, ban cho công chúa từ
từ sử dụng nha.”

Hàn Tuyết lau mặt xong mới đem chiếc khăn ném lại vào tay Ngô Hữu

Tường, ngồi trên long ỷ liếc mắt nhìn Hoàng Phủ Hạo Thiên cười nhạt
không nói gì, quay sang thì thầm với Ngô Hữu Tường một câu rồi chỉ chỉ
Hoàng Phủ Hạo Thiên cười mắng: “Phi, hắn mà cũng cố ý để lại cho ta,
chắc là đã qua tay bầy thê thiếp kia chọn rồi còn dư lại a, cũng chẳng thấy
hắn lưu lại cho ta dải tơ lụa nào, chỉ có chút vải bông đay thô người khác
không cần để dùng rửa mặt thôi a”

Hoàng Phủ Hạo Thiên dở khóc dở cười nhìn thẳng Hàn Tuyết lắc lắc

đầu: “Trong miệng muội là vải bông đay thô, nhưng mỗi thước cũng có giá
thiên kim, so với mấy dải tơ lụa kia đáng tiền hơn nhiều.”

Ngô Hữu Tường cười híp mắt nhìn Hoàng Phủ Hạo Thiên nói: “Công

chúa đâu có biết đó là loại vải quý giá, đây là đang cùng hoàng thượng nói
giỡn thôi.” Hắn phất tay ra hiệu cho cung nữ lui lại phía sau, hướng Hoàng
Phủ Hạo Thiên cùng Hàn Tuyết bái lạy nói: “Công chúa cùng hoàng thượng
trò chuyện, nô tài đứng chờ ở ngoài, có gì cần sai khiến, công chúa phân
phó một tiếng là được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.