CHIẾN LUYẾN TUYẾT, HÀN TUYẾT TRUYỀN KỲ - Trang 207

thường có thể tưởng tượng ra. Hai người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, hiểu biết
lẫn nhau quá sâu sắc, đối phương thích cái gì, ghét cái gì đều một hai rõ
ràng. Nha đầu này dùng những biện pháp như vậy đáp lễ, hắn nghĩ cũng
mệt, chẳng lẽ không sợ sau này làm hư Tiểu Hàn Chiến, nàng sẽ không có
một tương lai “Tính phúc” để hưởng sao.

Lúc này ở ngoài núi giả, mấy mỹ nhân kiều diễm cùng đông đảo cung

nữ thái dám quây quần hầu hạ, khoan thai đi tới, mấy tiếng cười ra vẻ kiều
mị mà bén nhọn kia làm cho hai người đang đấu pháp trong núi giả phải run
rẩy, Hàn Tuyết không nhịn được nhe răng trợn mắt, bàn tay dùng sức xoa
xoa cánh tay.

“Từ khi nào trong cung lại có loại yêu nghiệt này? Thật may là Tuyết

Nhi của ta không có tật xấu đó, Hoàng Phủ đáng thương, ôm loại nữ nhân
như vậy mà cũng ngủ được ư?” Khóe miệng Hàn Chiến co giật, dùng sức
thở một hơi, giải tỏa buồn bực trong lồng ngực, vui mừng ôm chặt Hàn
Tuyết.

“Thanh âm những người này lạ tai vô cùng, chẳng lẽ là mấy vị nữ nhân

bốn nước vừa tiến dâng?” Hàn Tuyết nhăn mày, cố chịu đựng tiếng cười
làm cho người ta lông tóc dựng đứng kia, trong lòng thực là bội phục sát đất
Hoàng Phủ Hạo Thiên, ngôi vị hoàng đế này quả nhiên không phải người
thường có thể đảm nhiệm, nghĩ cảnh mỗi ngày đều chịu được cái loại ma
âm tồi tàn này, ý chí nghị lực thực kia thật có thể sánh ngang thần thánh.

“Hư! Mau nghe-----” Hàn Chiến vừa nhắc nhở, Hàn Tuyết vội lấy lại

tinh thần, im lặng lắng nghe.

Chỉ nghe thấy từ bên ngoài núi giả truyền đến một giọng nữ kệch cỡm:

“Sao vậy? Ngưng mỹ nhân hôm nay vẫn không chịu ra ngoài sao?”

“Hồi bẩm Long mỹ nhân, tiểu nhân vừa mới đi Ngưng Hương Các

truyền lời thì đúng lúc đụng phải thái y đến chẩn bệnh, nghe nói Ngưng mỹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.