CHIẾN THẦN - Trang 469

Đúng là lúc đó Hứa Mộ Triều rất tức giận, nhưng cô ta ra tay dạy dỗ mấy

tên lính đó không phải là do cảm xúc nhất thời. Dưới mệnh lệnh của Cố
Triệt mà trong doanh trại loài người vẫn còn tồn tại việc binh lính hành hạ
quân thú tộc tàn nhẫn như vậy, cô thực sự không thể chấp nhận nổi. Nhưng
cô cũng không thể trực tiếp khiếu nại với Cố Nguyên soái rằng: “Tại sao
thuộc hạ của ngài vẫn hành hạ thú tộc chúng tôi tàn bạo như vậy?”, thế nên
mới cố ý dạy dỗ mấy tên đó, gây chuyện ồn ào đến tai Nguyên soái, vừa là
để thăm dò anh, vừa tỏ rõ quan điểm của mình, đồng thời cũng ép anh phải
tỏ rõ thái độ. Mà nếu không may bị sĩ quan quân pháp nghiêm phạt, với cơ
thể và sức chiến đấu của cô thì có đáng gì.

Có điều khi thấy Cố Triệt lạnh lùng như băng, ánh mắt không có chút

tình cảm, trong lòng cô lại hơi cảm thấy khó chịu. Cô nói: “Bọn họ hành hạ
thú binh đến chết. Tôi đã nói rồi, tôi có giới hạn của mình, giới hạn thấp
nhất là…”

“Theo quân pháp thì Hứa Mộ Triều có cấp bậc gì?” Không ngờ Cố Triệt

hoàn toàn không để ý tới lời cô nói mà hỏi thẳng viên sĩ quan kia.

Viên sĩ quan quân pháp chợt rùng cả mình, vội vàng đáp: “Thưa Nguyên

soái, cô ấy thuộc cấp thượng tá.”

Cố Triệt cũng không thèm nhìn Hứa Mộ Triều, thần sắc vẫn trầm tĩnh

như thường. “Vậy được rồi. Một thượng tá thuộc bộ tham mưu của tôi dạy
dỗ một trung uý làm trái mệnh lệnh, quân pháp các anh còn ý kiến gì chứ?”

Chương 47: Âm mưu của người máy


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.