CHIẾN THẦN - Trang 101

kiểm soát, đang định ra tay, lại nghe loáng thoáng có tiếng người nói
chuyện.

“Ngài Đội trưởng bị bệnh rồi sao? Nửa đêm nửa hôm lại điều chị em

chúng ta đi canh gác.” Một giọng nói cất lên.

Một giọng nói khác phụ hoạ: “Đúng thế. Tôi có cảm giác cô ta không

thích chúng ta từ lâu rồi. Sao người ta có thể canh gác cái trạm này được
chứ?”

“Nhất định là vì xà tộc chúng ta được ngài Thống lĩnh yêu quý nên cô ta

mới ghen tị…”

“Haizz… Qua bên kia chơi với đám thú binh canh gác thôi, dù sao bên

ngoài cũng có đội tuần tra, nửa đêm rồi cũng chẳng có ai lảng vảng ở đây
đâu…”

Tiếng nói chuyện càng lúc càng ra xa, Thẩm Mặc Sơ lặng lẽ ngẩng đầu

nhìn, thấy hai ả người rắn đang hí ha hí hửng uốn éo bên một gã người thú
cao lớn trong con hẻm nhỏ. Trạm kiểm soát không một bóng người, hết sức
vắng vẻ, thoải mái qua lại.

Khoé miệng Thẩm Mặc Sơ chậm rãi nhếch lên, lẳng lặng phi người qua

xe thiết giáp, rời khỏi trạm kiểm soát. Anh ta đi về hướng tây nam độ hơn
một giờ đồng hồ, tránh các đội tuần tra, nấp vào một con hẻm nhỏ. Căn cứ
của thú quân đã lùi lại rất xa, còn bị nhà cao tầng che khuất, gần như không
còn nhìn thấy nữa. Chỉ cần đi thêm hai kilômét nữa là có thể rời khỏi phạm
vi thế lực của thú tộc.

Lấy chai nước dinh dưỡng trong ba lô ra, nhớ tới dáng vẻ uống nước đầy

phóng khoáng của Hứa Mộ Triều, anh ta không khỏi mỉm cười. Đúng lúc
này, xung quanh lại đột nhiên vang lên một loạt tiếng bước chân dồn dập.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.