CHIẾN THẦN - Trang 1073

“Tôi cứu cô với việc trong lòng tôi có cô hay không...” Anh nhìn cô,

giọng nói rất mực bình tĩnh, vẻ mặt lại khó đoán định. “... không liên quan
gì tới nhau.”

Hầu Manh có vẻ hơi sững sờ, ngả đầu vào bả vai anh. “Không ngờ anh

cũng có thể nói ra những lời khiến người khác tổn thương đến vậy...”

Quan Duy Láng liếc nhìn cô một cái, sau đó im lặng không nói gì.

Anh ôm cô rời khỏi tòa nhà, đến trước một chiếc xe hơi sang trọng, nhìn

cô lặng yên nhắm mắt vẻ hưởng thụ nằm trong lòng mình, anh liền không
chút thương tiếc, quăng cô vào trong xe. Cả người cô rơi phịch xuống chiếc
ghế da, đôi mắt đẹp không khỏi trợn to, kinh ngạc nhìn anh. “Duy Lăng…”

Anh lập tức đóng cửa xe, đi vòng lại, ngồi vào vị trí lái.

Bên trong chiếc xe này vô cùng yên tĩnh. Cô dẩu môi trầm mặc hồi lâu,

cuối cùng vẫn không nhịn được, tiến lên.

Cô tì cằm lên lưng ghế của anh, nói với giọng nũng nịu: “Thượng

tướng…”

Anh lại bỗng nhiên đạp chân phanh gấp khiến cô nhào thẳng về phía

trước.

Một giây sau, cả người cô rơi vào một vòng ôm vững chãi, chắc chắn.

Đôi mắt đen láy mà ngợp đầy nỗi bi thương đó nhìn cô chăm chú, tựa hồ có
muôn vàn ánh lửa bập bùng chậm rãi thiêu đốt trái tim cô.

“Hầu Manh.” Giọng nói của anh trầm thấp mà mạnh mẽ. “Tôi không truy

cứu mục đích cô tiếp cận tôi là gì nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.