CHIẾN THẦN - Trang 1071

“Duy Lăng, chính phủ không bao giờ đàm phán với những phần tử

khủng bố.” Tạ Mẫn Hồng với vai trò là phó tổng thống, lo lắng khuyên bảo
anh.

Quan Duy Lăng gật đầu. “Không đàm phán gì với bọn chúng cả.”

Hôm đó, anh ngồi trong vườn hoa của Quan phủ, lặng yên đến thất thần.

Anh nhớ tới bóng dáng nhỏ bé của cô đứng dưới ánh đèn, hùng hùng hổ

hổ bắt nạt anh; nhớ tới cơ thể mềm mại như một đóa hoa sen, quấn lấy anh
không rời; nhớ tới đôi mắt sáng lấp lánh trong đêm đen ấy...

Anh cảm thấy anh phải cứu cô, nhất định phải cứu.

Mặc kệ cô gái này ở bên anh rốt cuộc là vì lí do gì.

Sau vài năm hòa bình, ấn tượng về quân đội đối với người dân đế đô đã

không còn quá sâu sắc. Bọn họ vẫn nhớ tới vị Nguyên soái kiên cường bất
khuất, không gì là không thể cùng cô gái bán thú dũng mãnh, anh hùng
ngày nào, thế nhưng trong thời buổi hòa bình này, tiền đồ và sự hưởng lạc
so với chiến tranh thì quan trọng hơn nhiều.

Thế nên vị trưởng phòng cảnh sát – người còn phải nể đám xã hội đen

kia ba phần – có chết cũng không thể ngờ được rằng vị Thượng tướng Quan
Duy Lăng vốn luôn trầm mặc, lạnh lùng lại có thể tàn nhẫn đến như vậy.

Nguồn ebooks:

http://www.luv-ebook.com

Chẳng biết trên người Hầu Manh từ lúc nào đã có gắn một thiết bị theo

dõi, chính nó đã làm bại lộ hành tung của bọn xã hội đen. Người dân trong
khu vực năm kilômét xung quanh nơi ẩn náu của bọn chúng đều được bí
mật sơ tán, quân đội phong tỏa ngã tư đường. Vị Thượng tướng từng chinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.