CHIẾN THẦN - Trang 157

trầm trọng, không còn màu sắc nguyên thủy tươi đẹp như thế này. Chỉ bằng
cảnh đẹp này thôi cũng đủ khiến tôi muốn ở lại đây rồi.”

Ánh mắt Minh Hoằng chuyển từ đôi chân trần trắng mịn của cô lên

khuôn mặt. Hắn ngạc nhiên hỏi: “Hả? Cô quyết định ở lại rồi à?”

Hứa Mộ Triều lắc đầu, giọng nói vẫn ngạo mạn, tự tin như cũ: “Không,

anh đủ mạnh là điều kiện duy nhất để tôi ở lại.”

Minh Hoằng bỗng nở nụ cười, chậm rãi nói: “Hai ngày. Tôi cam kết với

cô nhiều nhất là hai ngày, cô sẽ cam tâm tình nguyện từ bỏ cơ thể động vật
để trở thành một người máy hoàn mĩ nhất. Điều kiện tiên quyết là phải tuân
theo phương thức của tôi.”

Lòng Hứa Mộ Triều chùng hẳn xuống. Tại sao hắn lại có vẻ chắc chắn

như vậy? Phải chăng hắn đã nghĩ ra cách đối phó với cô rồi? Hoặc từ hôm
đó đến nay, hắn vẫn giấu giếm thực lực của mình? Rốt cuộc hắn sẽ làm gì?
Dù hoang mang nhưng khi nhìn hắn, cô vẫn nở nụ cười rạng rỡ nhất. “Tôi
vô cùng mong đợi!”

Hắn hài lòng gật đầu, nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng. Cô xoay người,

nhảy lên tảng đá, đứng sóng vai bên hắn.

“Hứa.” Hắn nói với giọng trầm thấp, ôn hòa, pha chút cao cao tại thượng

của một người ban ơn. “Tôi quyết định khi cải tạo, sẽ giữ lại bộ ngực xinh
đẹp của cô.” Nói xong, hắn nhìn về phía Hứa Mộ Triều, như thể chờ đợi
phản ứng của cô.

Hứa Mộ Triều rốt cuộc cũng không kìm được chửi thầm một tiếng nhưng

ngoài mặt vẫn vui vẻ nói: “Tướng quân, tôi rất lấy làm vinh hạnh!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.