CHIẾN THẦN - Trang 168

Hứa Mộ Triều lấy lại bình tĩnh, đề cao cảnh giác. Cô không nhìn thấy

bóng dáng Minh Hoằng đâu.

Nhưng đúng vào lúc này...

Những khẩu súng trên bàn tựa như có sinh mệnh, chợt chuyển hướng,

đồng loạt nhắm về phía Hứa Mộ Triều. Chúng không bắn ra đạn mà phun ra
một loại chất lỏng màu bạc. Có quỷ mới biết đó là thứ gì!

Hứa Mộ Triều nhanh như chớp nhảy vút lên trần nhà. Minh Hoằng

không nhịn được nữa mà động thủ rồi sao?

Chất lỏng kia giống như một tấm lưới màu bạc được bện dày đặc, kín

mít, bất ngờ tấn công từ mọi hướng. Cô vội vàng né tránh từng tia chất
lỏng. Cuối cùng, lợi dụng một khoảng không nhỏ, cô tìm thấy một góc chết
phía sau bức tường, liền xoay mình, nhào qua, rơi phịch xuống đất.

Một loạt đạn lập tức rơi xuống cách góc chết nửa mét, Hứa Mộ Triều thở

phào nhẹ nhõm.

Sau lưng cô bỗng vang lên một tiếng cười khẽ.

Toàn thân cô trở nên căng cứng, không đợi cô xoay người, cũng không

cho cô kịp tấn công, giọng nói lạnh lùng của Minh Hoằng đã vang lên bên
tai: “Tôi cũng đoán chúng không thể bủa vây được cô.” Vì phán đoán chính
xác như vậy nên hắn mới đứng tại góc chết này, chờ cô tự tới nộp mạng.

Cổ Hứa Mộ Triều lập tức truyền đến cảm giác đau đớn. Cô hoảng sợ,

kinh hãi quay đầu, chỉ thấy Minh Hoằng cao lớn trong bộ quân phục uy
nghiêm, đứng sau lưng cô tự khi nào. Trên tay hắn còn cầm một ống tiêm
bằng kim loại, lập tức cắm thẳng vào người cô, một chất lỏng màu bạc
chậm rãi tiến sâu vào trong cơ thể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.