CHIẾN THẦN - Trang 18

những thứ được cất ở đó, cô liền giật mình kinh hãi, không hiểu chuyện
quái quỷ gì đang diễn ra.

Hai người họ dừng bước trước một chiếc rương kim loại khổng lồ màu

trắng bạc. Dưới sự chỉ dẫn của Giáo sư Tiết, qua một ô cửa sổ nhỏ trên
thành chiếc rương, Hứa Mộ Triều liếc thấy một sinh vật hết sức kì quái.

“Đẹp không?” Giọng nói của Giáo sư Tiết trở nên cứng nhắc, lộ vẻ si

mê, ngây ngất khác thường.

Hứa Mộ Triều trầm ngâm một lát rồi mỉm cười, nói: “Rất đặc biệt!”

Đúng là rất đặc biệt, vì đây rõ ràng là một con quái vật. Con quái vật này

chỉ to bằng một con mèo trưởng thành, toàn thân trắng như tuyết. Nhưng nó
không phải mèo, bởi trên lưng nó có một đôi cánh khổng lồ đỏ rực như màu
máu, nặng nề rũ xuống. Dường như cảm nhận được ánh nhìn chăm chú của
hai người, con thú nhỏ chậm rãi ngẩng lên, hướng khuôn mặt người với đôi
mắt cực to màu xanh lam, sống mũi nhỏ và thẳng, đôi môi dày, về phía họ.
Hình như nó còn biết nói, nhưng lại không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn chằm
chằm vào Hứa Mộ Triều, như đang suy nghĩ điều gì đó.

Trước đây, Hứa Mộ Triều cũng thường xuyên xem chương trình khoa

học tự nhiên, nhưng cô chưa bao giờ trông thấy sinh vật nào giống sinh vật
trước mắt mình cả. Con thú nhỏ này có ảnh mắt quá đỗi bình tĩnh và trầm
tư, khiến cô cảm thấy khó chịu. Lúc cô đang định dời mắt đi thì bỗng xảy ra
một việc hết sức kì lạ. Dưới ánh đèn, cơ thể con thú nhỏ từ từ trở nên trong
suốt rồi phát ra một thứ ánh sáng màu đỏ mờ ảo. Định thần nhìn kĩ, rõ ràng
con thú đó chỉ là một quầng sáng hư ảo.

“Giáo sư, nó có thể biến thành trong suốt sao?” Hứa Mộ Triều kinh ngạc

hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.