CHIẾN THẦN - Trang 183

“Không.” Minh Huy sững sờ lắc đầu. “Tôi sẽ không vi phạm mệnh lệnh

của Tướng quân, cho dù có chết đi chăng nữa.” Rồi cô ta ngẩng đầu nhìn A
Lệ bằng ánh mắt khó hiểu. “A Lệ... Anh... Các người đã lừa tôi sao? Các
người muốn chạy trốn ư? Tại sao lại như vậy? Minh Huy chưa từng nói dối
các người dù chỉ một câu.” Đôi mắt đỏ sậm của Minh Huy trở nên mờ mịt.

Hứa Mộ Triều im lặng giây lát rồi nói: “Nếu như cô không chịu phối

hợp, tôi chỉ còn cách giết chết cô.”

Minh Huy tựa hồ không hề sợ hãi, nhìn A Lệ, nhỏ giọng nói: “Các người

mà chạy trốn, tôi sẽ lập tức phát tín hiệu, lúc đó ngàn vạn người máy sẽ
nhanh chóng tới đây tiêu diệt các người.”

Cô ta không chịu phối hợp thì chỉ có thể hành động theo kế hoạch đã

định sẵn, đó là loại trừ sự uy hiếp này. Móng vuốt sắc nhọn của Hứa Mộ
Triều nhanh chóng hướng về phía chiếc cổ cao, mềm mại giống hệt của con
người của Minh Huy, trong đầu bỗng nảy ra một ý nghĩ kì quái. Minh Huy
cũng giống như Minh Hoằng, hết sức ngây thơ nhưng cũng vô cùng tàn
nhẫn.

Phải giết!

Ánh mắt cô trở nên lạnh lẽo hơn bao giờ hết, móng vuốt chậm rãi siết

chặt...

“Khoan đã!” A Lệ bỗng nhiên lên tiếng, cậu ta nhận lấy từ tay gã bán thú

đứng cạnh một chiếc búa sắt lớn, từ từ bước tới trước mặt Hứa Mộ Triều.
“Cô ta từng nói, có một con chíp trong đại não, chỉ khi đập nát con chíp này
thì mới có thể giết chết được bọn họ.”

Minh Huy trợn mắt nhìn A Lệ, hoàn toàn không thể tin được. “Anh

muốn giết chết tôi ư? Tôi đã làm gì sai mà anh phải giết chết tôi? Không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.