CHIẾN THẦN - Trang 201

Xung quanh những khe núi hẹp dài là những mỏm đá nâu cao chót vót,

dày đặc như thể muốn chèn ép không gian trong khe núi xuống mức thấp
nhất. Rừng rậm mênh mông xen kẽ, sâu thăm thẳm không một bóng người.

Trên khoảnh đất đỏ khô ráo của một mỏm núi đá, có năm chiếc xe việt

dã đang đậu. Trên chiếc xe đầu tiên, một viên sĩ quan cao lớn khoác trên
mình bộ quân phục màu xanh đang đứng trầm lặng. Đầu anh ta cúi rất thấp,
dưới vành nón lính chỉ thấy được chiếc cằm kiên nghị.

Đám lính tay lăm lăm vũ khí hạng nặng, đứng sừng sững trên mỗi chiếc

chiến xa, ước tính trên năm mươi người. Tên nào tên nấy đều kéo vành mũ
xuống rất thấp, lộ ra gương mặt gầy gò, cứng ngắc màu trắng bạc. Diện
mạo, chiều cao cùng quân phục của bọn họ giống nhau như đúc. Khuôn mặt
không chút biểu cảm, im lìm như những pho tượng vô tri.

Đây là lần đầu tiên đội quân người máy phái phân đội bí mật xuất hiện

trên mặt đất, chỉ vì một người con gái.

Cuối cùng cũng có một binh sĩ lẳng lặng chạy ra từ rừng rậm sâu thăm

thẳm, hạ thấp giọng báo cáo với viên sĩ quan kia: “Thưa Tướng quân, trong
phạm vi ba mươi kilômét, không phát hiện được bất cứ tung tích nào của kẻ
phản bội.”

Minh Hoằng chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về khoảng không phía đông bắc,

nói: “Vẫn nghe thấy tiếng thở của cô ấy... Chắc là đi sai hướng rồi.”

Minh Huy nhảy xuống khỏi chiến xa, cô ta đã đổi sang một chiếc đầu

khác, thoạt nhìn vẫn là một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp, chỉ có điều trong
giọng nói có chút lạnh lùng khác thường: “Bọn họ đi vào lãnh địa của
zombie ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.