CHIẾN THẦN - Trang 224

chưa từng nghe nói zombie có thể mang hình người. Một trăm năm qua,
chưa bao giờ có.

Thế nhưng vua zombie lại nở một nụ cười hài lòng, khen: “Trí nhớ

không tồi!”

Nụ cười kia rõ ràng xấu xí, kinh khủng đến tột cùng nhưng lại khiến cô

cảm nhận được một nỗi đau buồn lạ lẫm. Trong nháy mắt, cô như nhìn thấy
người thanh niên tuấn tú với mái tóc đen nhánh và đôi mắt đen láy hôm
nào.

Là hắn! Trực giác của cô đã khẳng định như vậy. Nhưng làm sao có thể

chứ? Lẽ nào sau khi rời khỏi lãnh địa của thú tộc, hắn đã biến thành
zombie?

“Nhưng tại sao lúc đó anh lại có hình người?” Cô nghi ngờ hỏi.

Vua zombie Thẩm Mặc Sơ khoanh tay nhìn cô, chậm rãi nhả từng từ:

“Nhờ cô cả đấy.”

Ban đêm, doanh trại của zombie còn lạnh lẽo và yên tĩnh hơn cả lãnh địa

của thú tộc. Đám người thú còn có thể nói chuyện, cười đùa với nhau,
nhưng con người một khi đã biến thành zombie thì hầu hết đều trở nên lạnh
lùng, thâm trầm. Buổi tối, ngoại trừ tiếng bọn chúng ăn uống và tiếng thở
dốc giống hệt loài dã thú thì hầu như ít khi nghe thấy tiếng động.

Doanh trại của bọn chúng lúc này chỉ là một số lều trại dựng tạm. Hứa

Mộ Triều đang ở trong cái lều lớn nhất, ngơ ngác nhìn Thẩm Mặc Sơ ngồi
phía đối diện. Không, lúc này phải gọi hắn là vua zombie mới đúng, bởi hắn
không biến sang hình dáng của con người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.