CHIẾN THẦN - Trang 252

quen thuộc ấy. Rõ ràng là một hình tượng xấu lột xác trở về với hình tượng
tốt đẹp, nhưng chẳng hiểu sao trong lòng cô lại dấy lên nỗi buồn thương,
chua xót khó nói thành lời.

Cô im lặng, tựa đầu vào lưng Thẩm Mặc Sơ, hai tay vòng lên cổ anh ta,

ôm thật chặt.

Chân trời sáng dần lên, dường như cũng có thể thấy được đỉnh núi với

rừng cây ngũ sắc bao phủ. Mặt trời sắp mọc, nơi hoang dã này lại yên tính
đến lạ lùng, như thể vạn vật đã chết hết hoặc chưa bao giờ tồn tại.

Giữa đất trời chỉ có một vị vua zombie trầm mặc mà dịu dàng, cõng trên

lưng một cô gái nhỏ, giữa núi non trùng điệp, dùng toàn bộ sức lực, điên
cuồng xé gió chạy đi.

Anh ta không hề phát ra bất cứ âm thanh nào nhưng cô lại rõ ràng nghe

được, vạn vật giữa đất trời dường như đang thay vua zombie rống lên
những tiếng gầm giận dữ vì bị kiềm chế suốt bao nhiêu năm qua.

Cuối cùng, bọn họ cũng đã tới được đỉnh núi hẻo lánh. Lúc này, anh ta

mới nhận ra mình đã khôi phục lại hình dáng con người, bất giác cười tự
giễu, nói: “Đây là lần đầu tiên tôi như vậy… Có lẽ là vì tâm trạng được thả
lỏng, rất thoải mái.”

Anh ta vờ như không nhìn thấy sự thương hại, xót xa trong mắt cô, kéo

cô tới sát vách núi sâu thẳm, nhìn xuống khung cảnh dưới chân núi. Cảnh
tượng này khiến Hứa Mộ Triều không khỏi cảm thấy chấn động, trông nó
chẳng khác gì thân phận của Thẩm Mặc Sơ cả.

Mặt trời từ từ mọc lên phía sau dãy núi, như một gã hunh thần mạnh mẽ

mà cao lớn, chiếu rọi cả một khoảng trời. Lãnh địa của zombie vốn là một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.